Thơ thương vợ

Thơ thương vợ

 

Một thương đôi má của nàng

Xoa toàn mỹ phẩm anh tàn tháng lương.

Hai thương giọng ngọt như đường

Nàng xin một tiếng vua nhường mất ngôi

Ba thương đo đỏ đôi môi

Anh không chạm được sợ trôi son nàng

Bốn thương mười ngón thiên đàng

Móng nàng lạ lắm, lúc vàng lúc xanh

Năm thương đôi mắt long lanh

Liếc tình cọp cũng biến thành nai tơ

Sáu thương cái nết ngây thơ

Quen nàng một tháng anh khờ ba năm

Bảy thương cái mặt chằm chằm

Đòi mua một cái áo đầm mới vui

Tám thương mái tóc buông xuôi

Làm anh điêu đứng bởi mùi dầu thơm

Chín thương nàng biết nấu cơm

Ba năm một món anh gầy như ma

Mười thương tính chẳng xa hoa

Vòng vàng không thích, chỉ mê hạt xoàn.

Cá Kèo (Sưu tầm)

 

 

Thơ chọn vợ 

 

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù
Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu
Rủi khi bà mớ đè lên bụng
Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.

Nhưng:

Lấy vợ xin anh lấy vợ ù
Tay em đầy đặn, tối em ru
Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối"
Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu.

*
* *

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm
Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?
Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt
Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.

Nhưng:

Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm
Bởi vì vừa đủ "một người" ôm
Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến
Đỡ tiền ăn vặt, đỡ tiền cơm.

*
* *

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen
Áo quần khi xé rách teng beng
Rủi hôm cao hứng chồng về trễ
Bể chén, bể ly, bể cái đèn.

Nhưng:

Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen
Vì anh, em gác cửa cài then
Vì anh, em mới làm như thế
Nên đành phải thức trắng đêm đen.

*
* *

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu
Ra đường thiên hạ bảo trèo cao
Về nhà bị vợ đì giặt áo
Mất mặt trượng phu đấng anh hào.

Nhưng:

Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu
Mặc người thiên hạ bảo gì nhau
Chúng mình có phận nên duyên nợ
Anh đừng nghi kỵ dạ em đau.

*
* *

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo
Ông bà cha mẹ khó ăn theo
Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ
Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.

Nhưng:

Lấy vợ xin anh lấy vợ nghèo
Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo
Sáng chiều em phụ lo cơm áo
Anh sẽ vì em thấy tự hào.

*
* *

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô
Hàm răng lởm chởm nói bô bô
Rủi khi bả giận ôm chồng cắn
Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.

Nhưng:

Lấy vợ xin anh lấy vợ hô
Lỡ sau mà có gặp côn đồ
Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm
Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô.

 (Sưu tầm)

Pin It

Gửi phản hồi