THI CA CẦU NGUYỆN 128
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô
theo Thánh Luca (Lc 12, 49-53)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy lên. Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất. Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư? Thầy bảo các con: không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ. Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba: cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha; mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ; mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng".
Đó là lời Chúa.
LỬA GIÊSU
Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất,
và Thầy những ước mong phải chi
lửa ấy đã bùng lên” (Lc 12,49)
Lửa! Lửa! Lửa! Này Ta ném lửa
Vào trần gian tẩy rửa tội khiên
Giêsu khao khát vô biên
Phải chi lửa ấy rực miền nhân sinh
Chúa Giêsu chính là ngọn lửa
Trong cung lòng Thiên Chúa Ba Ngôi
Nấu nung kế hoạch cứu đời
Giêsu nhất mực vâng lời Chúa Cha
Chịu phép Rửa vượt qua đau khổ
Lấy máu đào cứu độ trần gian
Vì yêu nhân thế muôn vàn
Giêsu thắp Lửa bình an Thánh Thần
Lửa Phục Sinh cõi trần lan cháy
Biến đổi lòng khơi dậy đức tin
Chúa không đem đến an bình
Nhưng gieo mầm sống trổ sinh Nước Trời
Lửa Giêsu, Lời Người ai bén
Sẽ không còn hổ thẹn tuyên xưng
Nhiệt tâm loan báo Tin Mừng
Vinh quang đau khổ cùng chung với Thầy
Chúa dùng con đêm ngày thắp sáng
Sưởi lòng người chán nản đóng băng
Giêsu Ngọn Lửa vĩnh hằng
Trần gian trông ngóng Thiên Đàng phúc vinh
Nt. Bích Ngọc
LỬA PHỤC SINH BẤT DIỆT
Con lạc hoang giữa đường đời u tối
Gai phủ vây, thú dữ ẩn rừng già
Rồi hương đêm lạ lẫm những bước qua
Sa vực thẳm lúc nào không lường được
Con không ngắm ngàn ánh sao phía trước
Vẫn lung linh theo nhịp bước đăng trình
Sáng đời mình phút chao đảo niềm tin
Chính là lửa tình yêu Ngài dẫn lối
Con chưa nhận ra mình là men muối
Giữa nhân sinh phải dậy nóng yêu thương
Vượt lên chia rẽ đố kỵ đời thường
Cùng cộng tác góp phần thêm tỏa sáng
Ánh lửa phục sinh đi cùng năm tháng
Chúa mong nhân loại cùng hưởng ánh quang
Sống nhường nhịn nhau, thương mến mọi đàng
Tháp nhập đời vào trang Tin Mừng sống
Con tự hào thổi lửa lòng cháy bỏng
Lòng ham muốn thành cuộc chiến dã tâm
Xen lẫn trong đời nhân chứng âm thầm
Ẩn hào quang lấp lánh sau việc thiện
Chính lửa nhiệt thành cũng cần thanh luyện
Phải được rửa trong ánh sáng Thánh Thần
Trở nên tinh ròng, thánh thiện từ tâm
Đời nhân chứng đắm chìm trong cầu nguyện
Chia rẽ ghét ghen sẽ thành phù phiếm
Bỗng lộc danh thơm cũng hóa tro tàn
Vì mỗi người là mỗi ánh hào quang
Nối tiếp ngọn lửa Phục Sinh bất diệt
Thanh Hương, 17-8-2013
"THẦY ĐẾN ĐEM SỰ CHIA RẼ"
(Lc 12, 49-53)
Thầy đem lửa xuống thế gian
Những mong lửa ấy cháy lan khắp trời
Lại còn phép rửa gọi mời
Chỉ trông hoàn tất cứu người tội nhơ
Hòa bình không đến trong mơ
Chiến tranh chia rẽ ngay nơi gia đình
Mẹ cha từ bỏ con mình
Gái, trai, xung khắc, dứt tình mẹ cha
Anh em trong một căn nhà
Cạnh tranh, mâu thuẫn, rồi đành chia ly
Mọi người dứt áo ra đi
Kiếm tình hạnh phúc, mưu sinh riêng mình
Này đây nghe rõ sự tình
Người xưa đã nói thật tình như sau
Hòa bình chỉ có bên nhau
Xóa ngay đố kỵ, bắt tay giao hòa
Lm. Vĩnh Tiến
THẦY ƠI, TẠI SAO…?
“Một hôm Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : "Anh em đừng tưởng Thầy đến đem bình an cho trái đất ; Thầy đến không phải để đem bình an, nhưng để đem gươm giáo. Quả vậy, Thầy đến để gây chia rẽ giữa con trai với cha, giữa con gái với mẹ, giữa con dâu với mẹ chồng.”
(Mt: 10, 34-35)
Thầy ơi!
Sao Thầy lại đem gươm giáo đến trên mặt đất này?
Sao Thầy lại đem đến cho chúng con sự chia rẽ?
Tại sao? Tại sao? Có lẽ nào lại như thế Thầy ơi!
Nơi thế gian này khổ ải
Chúng con khắc khoải đêm ngày
Mặt đất này đầy rẫy chiến tranh!
Giữa anh chị em ruột thịt cũng còn biết bao mâu thuẫn
Ngay gia đình chúng con, sự gây hấn thường xảy ra
Bởi vì: Mẹ cha thiết tha theo Chúa
Mẹ cha úa sầu vì con cái chẳng chịu nghe
Bởi vì: trong gia đình chúng con
có kẻ muốn vác thập giá bước theo Thầy
Lại có kẻ chầy cối, chẳng chịu nghe theo
Thấy người thân của mình sống heo hút vắng niềm tin
Mẹ cha đau lòng, con cũng đau lòng
Thuyền đời chòng chành vì những cơn xung đột!
Chỉ vì một điều tốt
Chỉ vì niềm mong mỏi
Mong cho cả gia đình cùng bước đi theo Chúa
Mà chúng con phải héo úa vì nhau!
Thầy ơi!
Con dâng lời cầu nguyện
Con gởi trọn cho Thầy những nỗi muộn phiền
Nỗi niềm mong mỏi của mẹ hiền
Về đứa con trai thiếu vắng niềm tin
Xin cho em con được nhìn thấy ánh sáng
Nguồn ánh sáng xuất phát từ Thầy
Để mặt đất này đối với mẹ con không còn héo úa!
Để mặt đất này đối với em con nó luôn có Chúa ở cùng
Thầy ơi! Có Thầy cùng đi con không còn xao xuyến!
Vũ Thủy, 15/7/2013
ƯỚC NGUYỆN CỦA CON
"Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng."
(Mt: 19, 14)
Chúa ơi!
Con ước gì mình trở lại những ngày xưa
Những ngày tháng ấy con vô tư làm trẻ nhỏ.
Con chẳng biết lo toan tính toán
Con chẳng biết tranh quyền đoạt lợi
Cũng chẳng biết những gì đang đợi con ở ngày mai
Con chỉ biết học hành và vui chơi đùa giỡn!
Con đâu biết rằng
Mình đã đến với Chúa bằng con đường vô tư lự
Chính bàn tay Chúa quan phòng đã gìn giữ con trong những ngày tháng ấy!
Vì chưa học lấy cho mình cách sống khiêm nhu
Con đã để cho “cái tôi” của mình chóng lớn
Để rồi cuộc sống bôn ba
Đẩy con đi thật xa khỏi bàn tay Chúa quan phòng!
Nhưng! Chúa ơi!
Lòng Chúa có bao giờ thôi thương xót
Như người mẹ nhìn ngắm đứa con yêu
Con biết mình mãi là trẻ con trong mắt Chúa.
Vâng! Chúa ơi!
Xin cho con được trở nên như trẻ nhỏ
Để con lại được sà vào lòng Cha
Người Cha luôn quan phòng cho con mọi lẽ
Và nước trời Cha đã hứa ban, sẽ là của con, Cha nhé!
Vũ Thủy, 16/8/2013
LỬA TÌNH YÊU
“Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất”
(Lc 12, 50)
Tình yêu thiêu đốt lòng Ngài
Khiến Ngài chấp nhận họa tai vào mình
Sẵn sàng để chịu đóng đinh
Chết trên khổ giá cực hình đau thương
Miễn sao mở lối khai đường
Giúp cho nhân thế khỏi vương tội tình
Mọi người lại được tái sinh
Chính bằng thánh sủng Thánh Linh Chúa Trời
Để rồi trở lại làm người
Ở trong bản chất tuyệt vời trắng trong
Chính nhờ Chúa ngự cõi lòng
Vậy là ai nấy sống trong an bình
Vũ hoàn khỏi cảnh chiến chinh
Chẳng còn thù oán, Đệ huynh tương tàn
Giúp nhau cất bước lên đàng
Đến quê hằng sống đầy tràn tình thương
Hai Tê Miệt Vườn, CN 20 TNC. 18 – 08 – 2013
MONG LỬA BÙNG LÊN
“Thầy đã đến mén lửa vào mặt đất và Thầy
ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên” (Lc 12, 49)
Chúa đem lửa xuống trần gian
Ngài mong lửa ấy lan tràn khắp nơi
Ngõ hầu đốt cháy tội đời
Giúp cho người thế thành người thiện chân
Chẳng ai ưa thích tranh giành
Tiền tài , danh vọng làm phần tư riêng
Nhưng luôn biết sống trung kiên
Bước theo Đức Chúa suốt trên đường trần
Mọi người tích cực đấu tranh
Loại trừ, tội ác, góp phần dựng xây
Thế trần lại được đổi thay
Cuộc đời nhân thế tràn đầy tình thương
Thế là đi đúng con đường
Giê su Đức Chúa khai trương trên đời
Cuối đời tất cả về trời
Muôn đời vui sống với người Cha yêu
Hai Tê Miệt Vườn, CN 20 TNC. 18 – 08 – 2013
ƯỚC MƠ CỦA CHÚA
(Lc 12, 49-53)
Chúa muốn con đốt lên ngọn lửa yêu thương
Sao con lại đốt lên ngọn lửa thù hận
Những ghét ghen rẽ chia hờn giận
Nung nấu trong lòng yêu thương lại ném xa
Chúa muốn con đốt lên ngọn lửa thứ tha
Sao trái tim lại lạnh lùng băng giá
Để bao mảnh đời phải đớn đau gục ngã
Bóng đêm cuộc đời cứ mịt mùng vây quanh
Chúa muốn con đốt lên ngọn lửa hy sinh
Tỏa sáng lung linh hoa tình bác ái
Trái yêu ngọt ngào sẻ chia cùng đồng loại
Ấm áp tình người mãi không phai
Chúa muốn con đốt lên ngọn lửa từ trái tim
Gieo rắc niềm tin như lòng Ngài hằng khắc khoải
Để ánh sáng phục sinh bùng lên giữa nhân loại
Xua tan tội lỗi đẩy lùi khổ đau
Chúa muốn con… đốt mãi đến ngàn sau
Ngọn lửa tình yêu cháy lên từ thập giá
Để ánh sáng yêu thương muôn đời được lan tỏa
Trong đêm đen hận thù của thế giới hôm nay
Song Lam, 16/8/2013
CON CỨ TƯỞNG…
Con cứ tưởng theo Chúa là giàu sang
Nhưng Chúa thì lại rất cơ hàn
Ngày bước lang thang muôn lối
Đêm không một chỗ tựa đầu
Con cứ tưởng theo Chúa là bình an
Nhưng ai đâu rằng… Chúa chết thảm trên đồi
Quân lính lùng sục khắp chốn
Tìm giết những ai theo Ngài
Con cứ tưởng theo Chúa là rạng danh
Nhưng Chúa thì lại quá hiền lành
Lời Chúa là ngọn đèn chân lý
Rẽ chia sự ác và sự lành
Con cứ tưởng theo Chúa là phúc ân
Nhưng chỉ thấy khổ đau muôn phần
Vì danh Ngài con bị ganh ghét
Đóng đinh tù đày bỏ vạ cáo gian…
Chúa ơi, giữa những ước vọng của thế gian
Xin Chúa cho con biết sống chân thành
Yêu Chúa con không còn ảo tưởng
Tiến bước theo Ngài đời con sẽ bình an
Song Lam, 16/8/2013
LÒNG THẦY KHẮC KHOẢI BIẾT BAO
(Ảnh hưởng Lc 12. 49-53)
Đấng Tạo Hóa quyền uy
Nhiệm mầu vượt trí suy
Ba Ngôi cùng một Chúa
Tự hữu chẳng suy vi
Ngôi Hai Chúa giáng trần
Mang kiếp sống nhân dân
Rao giảng nguồn chân lý
Thực thi đức ái nhân
Tình yêu Chúa hiến trao
Như nước chảy ào ào
Như lửa thiêng tung vãi
Hy sinh đổ máu đào…
Tiếng Chúa đang than thở:
Phải chăng do tội khiên?
Tội nhânTa giải cứu
Lửa mến chẳng bùng lên?
Lòng Thầy luôn khắc khoải
Cho tới mức hoàn thành…
Thiết lập tân Vương Quốc
Muôn đời sống hiển vinh…
Ơn cứu độ Thiên Chúa
Thông qua luật mến yêu
Hãy là men Lửa Mến
Nở mối tình cao siêu…
Thế Kiên Dominic
NẨY MẦM THỜI MỚI 10
(Nghe , đọc, suy tư)
Chủ chiên phục vụ
Chủ chiên đi trước, dẫn đoàn chiên
Có lúc lẩn trong, tỏ kết liên
Và cũng có khi đi sau rốt
Canh chừng lang sói cướp con chiên…
Tương lai đoàn chiên
Con chiên vâng phục chủ chiên mình
Tin tưởng bình an kiếp chúng sinh
Ngưỡng vọng tương lai vào Nước Chúa
Cộng đoàn chiên chủ sẽ trường sinh…
Vì đâu?
Hiện có biết bao loại khó nghèo
Tinh thần vật chất sống cheo leo
Chính vì đồng loại khinh Lời Chúa
Bỏ cả nhân luân sống tự kiêu…
Tinh thần Đại kết
Giáo dân, đạo hữu sống bên nhau
Tương ái tương thân đạo nghĩa sâu
Việc thiện chung tay cùng thực hiện
Tinh thần đại kết chẳng phai màu
Thế Kiên Dominic
THẦY NÉM LỬA YÊU LỬA CỨU ĐỘ
(Lc 12, 49-53 * CN 20- TNC)
Thầy ném lửa yêu, lửa cứu độ
Thầy mong lửa ấy đã bùng lên
Dìm trong phép rửa vượt đau khổ
Khơi lửa đức tin sáng vững bền
Lửa hủy diệt thành, thiêu tội lỗi
Lửa mời bái gối Bụi Gai Thiêng
Lửa Giê-su cháy tình bùng thổi
Lửa phục sinh reo ánh sáng hiền
Lửa Mới hoan ca Lễ Ngũ Tuần
Thánh Thần thanh luyện trái tim xuân
Hiệp thông thế giới một ngôn ngữ
Ngôn ngữ Tình Yêu phúc đượm nhuần
Lời Chúa tạo nên cuộc lựa chọn
Gia đình hợp nhất mối tương quan
Chu toàn sứ mạng con theo trọn
Chuyển lửa Tin Mừng thắp thế gian
Xung khắc nội tâm chọn thiện hảo
Lời Ngài cắt tỉa cuộc đời con
Hiền lành mạnh mẽ lửa thơm thảo
Tuyệt tác dâng Cha tình sắt son
Thần Linh huyền nhiệm lửa bình an
Xin đốt tim con thật dịu dàng
Thanh luyện ý riêng vàng nóng chảy
Tim hòa Thánh Ý cháy huy hoàng
Cát Vàng- 15/7/2013
ĐÓM LỬA
Thắp lên ngọn lửa yêu nồng
Trong lòng nhân thế, trong lòng con đây
Cho màu lam tím tàn phai
Hồng lên hy vọng giữa ngày điêu linh
Thắp lên ngọn lửa ân tình
Bao dung nhân thứ lung linh dịu hòa
Lời yêu tha thiết mặn mà
Tay trong tay nắm về nhà trường xuân
Thắp lên ngọn lửa từ nhân
Xót người xót phận xót thân bụi bờ
Ấm lên tận cõi lòng thơ
Một niềm tín thác giữa giờ lâm nguy
Thắp lên ngọn lửa tình si
Yêu thêm hoa cỏ huyền vi tay trời
Nắng lụa là, gió thoảng trôi
Cùng yêu dâng trọn ngàn lời khong khen
Này con đây, dẫu hư hèn
Chúa không chê bỏ, thắp lên ánh vàng
Xin cho con mãi hân hoan
Chỉ là đóm lửa đêm hoang mịt mù
Tình Ngài nồng cháy thiên thu….
ả giang hồ, 16-8-2013
CHIA RẼ
Vì yêu Ngài, con đành chấp nhận chia rẽ với chính con
Không thể chung sống hòa bình với đam mê phù vân hư ảo
Không thể bắt tay với cõi lòng đầy kiêu ngạo
Không dung túng điều đối gian xảo quyệt, ranh ma
Vì yêu Ngài, con đành chịu lánh xa
Chút tham lam làn mây qua ánh trăng ngà kiều diễm
Thoáng ngất ngây hương tình đời chơi vơi tưởng như là mầu nhiệm
Hóa phù du mau tan biến chẳng còn chi
Vì yêu Ngài, con chấp nhận chia ly
Mỗi phút giây theo nhau đi về miền xa không trở lại
Loáng ánh mắt phù dung, kho bạc vàng của cải
Cả nỗi nhớ không cùng những dấu ái nồng say
Vì yêu Ngài, con đành chịu trắng tay
Khi tuyên chiến với bóng mây danh vọng
Những viên đạn đồng nả khét nòng nóng bỏng
Như lời chối từ quyền cao chức trọng cõi dương gian
Tạ ơn Ngài đã đến mà không đem bình an
Loại bình an mà con người bao năm thèm khát
Tạ ơn Ngài đến đem nguồn hoan lạc
Không giống thú vui mau tan nát giữa cuộc đời
Xin cho con sinh lực của Nước Trời
Dám chiến đấu đến tàn hơi vì Chúa
Dám tự hủy trước ngày con tàn úa
Được bình an trong Lửa của Thần Linh…
ả giang hồ, 15-8-2013, Lễ Mẹ Lên Trời
LỬA THẦN LINH
“Thầy đem Lửa ném xuống trần
Ước mong Lửa ấy rần rần cháy cao
Không đem bình an ngọt ngào
Nhưng là chia rẽ đặt vào tình thâm
Một nhà cũng chẳng đồng tâm
Mẹ cha con cái ngấm ngầm chống nhau”
Sao đem chia rẽ đớn đau?
Sao đem Lửa ném trước sau xuống trần?
Nghe Lời, con cũng phân vân
Lửa đây có phải Thánh Thần tình yêu?
Góp gom tội lỗi hỏa thiêu
Làm cho bỉ ổi, mỹ miều lộ ra
Lửa đây Chân lý bao la
Rẽ chia sáng-tối, một nhà chống nhau
Lửa phân thật giả vàng thau
Thiện thì hướng Thiện, ác mau hiện hình
Lạy Trời ban Lửa Thần Linh
Căn cơ khuấy đảo tâm tình chúng con
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
TÔI ĐÃ THẤY
Tôi đã thấy trên truyền hình
Cảnh giải cứu một chú cá mập voi
Một con tàu to trang bị tối tân
Một thủy thủ đoàn và các nhà khoa học
Những nét mặt lo âu
Những cái nhìn căng thẳng
Cá được vớt lên bằng tay cẩu êm ru
Một bể chứa tạm thời trên tàu cho cá
Và con tàu lao hết tốc lực
Về trung tâm cứu sinh
Để mau chóng cho chàng vào bể
To và sâu như một dòng sông
Một nhà máy khổng lồ gồm hơn ba trăm máy bơm công suất lớn
Có nhiệm vụ giữ cho bể luôn trong xanh
Một đội ngũ kỹ sư và nhân viên đông đảo
Bảo đảm rằng nhà máy luôn đạt hiệu suất tối đa
Một đội ngũ dinh dưỡng chuyên khoa
Tìm tòi và sáng tạo thức ăn
Ngày ngày cân đo đong đếm!
Tôi còn thấy trên truyền hình
Một chú chó trôi giữa dòng nước trong mưa
Một trực thăng vội vàng ứng cứu
Người cứu hộ được thả xuống theo dây
Người vớt chó và chó cắn người
Chó lên trực thăng còn người nhập viện
Anh được tuyên anh hùng/ Anh hùng cứu chó!
Tôi cũng thấy những thai nhi
Bị lôi khỏi lòng mẹ bằng kéo bằng dao
Với đầu nơi mình nẻo
Trong những thùng be bét máu me
Đủ mọi màu da đỏ trắng vàng đen!
Tôi còn thấy các em bé Châu Phi
Những bộ xương còn thoi thóp thở
Những ánh mắt não nuột thê lương
Những đôi tay run run yếu ớt
Không đuổi nổi đàn ruồi bâu kín mắt kín môi
Không có những con tầu to có tay cẩu êm ru
Không có trực thăng bay vòng ứng cứu
Không có những trung tâm và đội ngũ chuyên gia
Không có người ngày ngày cân đo đong đếm
Tôi là ai mà dám phê bình đao to búa lớn?
Tôi chỉ thấy và tôi buồn ghê gớm
Giá người làm thế này nhưng chẳng bỏ thế kia!
Tôi đã buồn vì tôi bất lực
Ôi, tôi buồn ghê gớm!
Có cái gì mà tôi phải mãi băn khoăn?
Truyền hình thôi và tôi thì hà cớ liên can
Sao tôi buồn đến thế!
Có thật chăng tôi chẳng có liên can?
Chúa tôi ơi, sao tôi buồn đến thế!
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
PHÚT BIỆT LY
Ôi tuyệt đẹp cõi trần gian tạm bợ
Ngày mặt trời vỡ lỡ vạn hào quang
Đêm mặt trăng ru vũ trụ dịu dàng
Lòng cứ ngỡ miền bình an vô tận
Có ngờ đâu nửa chừng xuân ngớ ngẫn
Áo phù dung vừa chẳn một ngày vui
Đêm nhân sinh có bao nỗi ngậm ngùi
Hương sắc mãi trôi xuôi về đâu đó
Chưa bỏ thời gian, thời gian đã bỏ
Chiều bên hiên con cú vọ gọi ai
Nắm trong tay tưởng như một gia tài
Mà hóa ra tan bay rồi tan biến
Hãy thinh lặng nghe trời cao kể chuyện
Mỗi phút đời đang đưa tiễn người đi
Cõi trần gian là một cuộc chia ly
Ai hiểu thấu việc huyền vi tay Chúa
Người thiêu rụi cả trần gian trong Lửa
Lửa Thiện Chân, Lửa Sự Sống Thần Linh
Lửa Tình Yêu đốt cháy những nhục hình
Cho nhân thế mùa an bình vĩnh cửu
Có biệt ly, có xa rời, rũ rượi
Của phù vân trong thế giới phù vân
Mới mong sao mỗi phút lại tiến gần
Trời Đất Mới cõi Thần Linh nhiệm lạ
Tạ ơn Chúa, Ngài yêu con nhiều quá
Đến đưa con qua ngã rẽ tử sinh
Cho con vui trong hạnh phúc an bình
Là chính Chúa, Đấng Trường Sinh, hằng hữu
Hương Nam, 15-8-2013
HÒA BÌNH TỪ ĐÂU ?
Lc 12, 51-53
An bình không phải Chúa ban sao ?
Hiến tế Chiên kia chẳng thể nào
Lại thấy anh em cầm giáo mác
Thêm xem chồng vợ mượn gươm đao
Trong nhà khuấy động vì ganh ghét
Ngoài ngõ tranh giành bởi thấp cao
Địa vị quyền uy và bổng lộc
Để rồi đánh mất nghĩa một bào
Chẳng phải do Ngài, ta cả thôi
Muốn làm ông lớn ghế cao ngồi
Đe loi người dưới moi tiền cắc
Tâng bốc quan trên hưởng lộc xôi
Ý Chúa – Đừng cho rằng cửa miệng
Lời Ngài – Chớ nghĩ chỉ đầu môi
Để rồi tắc trách trong hành xử
Không nghĩ chi hơn ngoài “Cái tôi”
Ngài là Thái Tử của an bình
Nào phải do Người khởi chiến chinh
Tội lỗi nhân trần, mong cứu chuộc
Hỗn mang chủng tộc, khiến hi sinh
Giao hòa thế giới cùng Thiên Chúa
Thông hiệp đoàn chiên chính máu mình
Hiến lễ đời đời ơn cứu độ
Đưa về cõi phúc vạn sinh linh
Cùng Cha, hãy học đức khiêm nhường !
Tự trọng, tha nhân luôn mến thương
Chia sẻ khó khăm người thiếu áo
Dẫn qua tươi sáng bạn sai đường
Nhân gian qua khỏi cơn cùng quẫn
Thế giới thời yên hết nhiễu nhương
Trong Chúa an vui liền thể hiện
Tụng ca danh thánh cõi miên trường
Từ Thanh Hà, 12-8-2013
CHUYỆN CHI NỮA ?
Lc 12, 49-50
“Thầy còn một phép rửa”
Hỏi chuyện chi nữa đây ?
Hi sinh mãi theo Thầy…
“Cho tới ngày hoàn tất”
“Ném lửa vào mặt đất…
Phải chi lửa bùng lên?”
Tỏa sáng khắp mọi miền
Khơi lại nguồn sự sống
Do E-Và thụ động
Bị con rắn hớp hồn
Nên bà đã mất khôn
Sinh ra tội nguyện tổ
Nay nhờ ơn cứu độ
Của Thiên Chúa Ngôi Hai
Đã xuống cõi trần ai
Hiến mình và chịu chết
Ba năm trời giảng thuyết
Dùng lý, sự khôn ngoan
Kêu mời toàn nhân gian
Lánh xa đường tội lỗi
Và thật lòng sám hối
Sẽ lãnh ơn thứ tha
Được ban từ tay Cha
Ôi quả là diễm phúc
Đây chính là tâm thức
Với bé mọn thân con
Phải gắng sức lo tròn
Đi theo đường Thập Giá
Từ Thanh Hà, 12-8-2013
MẸ NGUỒN CẬY TRÔNG
(Cảm nghiệm sau khi nghe nhạc phẩm: MẸ LÀ NẮNG ẤM
Thơ Đỗ Quang Vinh, Nhạc Phạm Trung )
Sương tan nắng đã khơi nguồn
Hồng ân Thiên Chúa trào tuôn cho người
Qua bàn tay Mẹ Mân Côi
Hiển linh bên gốc Cây Sồi năm nao
Chao ơi tình Mẹ dạt dào
Đỡ nâng con bị đảo chao thói đời
Như thuyền lan giữa biển khơi
Biết đâu bờ bến ấy nơi yên hàn ?
Bây chừ sương sớm đã tan
Và nguồn nắng hạ chói chang trở về
Dẫn con thoát khỏi bến mê
Theo tay Mẹ dẫn tới quê: Thiên Đàng
Đời con may đã sang trang
Chân hân hoan bước ca vang nhiệt tình
Cao rao Mẹ Chúa hiển vinh
Mẹ là Bà Chúa đồng trinh tuyệt vời
Hoa hồng Mẹ tặng muôn nơi
Cho anh lao động cho người đơn côi
Hương thơm tỏ ngát cõi trời
Và hằng tín thác đời đời cậy trông
Bên Mẹ no thỏa ngập lòng
Vì chưng nơi Mẹ máng thông ơn lành
Ban cho thế giới hòa bình
Và cho con được thỏa tình mến yêu
Từ Thanh Hà, 14-8-2013
CON SẼ VỀ VỚI CHA NGAY!
Cha ơi,
Phải chăng thời gian chỉ có hai chiều sớm tối,
Mà hai chiều này cũng dễ hiều cho con.
Sớm mai con thức dậy được bình minh chào đón,
Được tung tăng suốt mười sáu tiếng miệt mài.
Nhưng thoáng chốc, ông mặt trời đã trốn biệt tăm,
Thì con lại chìm sâu vào giấc ngủ.
Ô hay.
Cha ơi,
Hay là thời gian có tới ba chiều tất cả,
Một chiều nữa là của đêm đen!
Ban đêm sao con chẳng phải làm gì,
Người ta bảo, là để nghỉ ngơi lấy sức!
Con hay thắc mắc lắm Cha ơi,
Mỗi khi đêm về Cha có dẫn con đi?
Có phải Cha đưa con về thăm những vườn cổ tích!
Cha dẫn con vào với nguồn giếng nước trong!
Con nhắm mắt lại và không nghe thêm gì cả,
Để Cha gội sạch con trong ánh sáng của Cha!
Cha sẽ gieo thêm những vần thơ con thảo,
Giữa lòng con được thấm đượm Tiếng Cha Yêu!
Phải vậy không Cha,
Mỗi khi con thức dậy,
Con thấy chút gì lạ lẫm giữa trần gian.
Vẫn là những bổn phận hằng ngày đang chờ con chu tất,
Với đôi dép dương gian Cha để sẵn bên giường,
Con lại đi học với những củ khoai lang luộc chín!
À phải rồi, con thấy mình lớn mỗi ngày lên .
Nhưng luôn nhỏ bé mỗi khi vào giường ngủ.
Cha ơi,
Xin đừng vì con luôn cầu xin Cha, mỗi đêm con đi ngủ:
"Con muốn được cứ thế mà đi vào Giấc Bình An".
Cha hãy cứ gọi tên con mỗi khi gà gáy.
Để con lại lên đường đi tìm kiếm anh em.
Cha ban cho con địa cầu với bốn mươi ngàn cây số vần xoay,
Thì con cũng sẽ cứ miệt mài giữa chốn thiên nhiên,
Trong Tình Yêu Nhiệm Ý của Cha.
Yêu cho ngọt ngào,
Làm việc cho hiệu quả,
Nghĩ suy trong tín thác hiệp thông,
Buồn thì cứ bắt đền Cha,
Vui thì cứ chia Cha phân nửa,
Còn nửa kia con chia hết anh em,
Con sẽ yêu từng cánh lá nhỏ.
Con sẽ say mỗi ánh mắt con người.
Con sẽ nhớ từng giây trong trời đất.
Con biết ơn từng sợi tóc vấn vương.
Vâng Cha nhé,
Khi cần Cha cứ gọi!
Gọi con về ngay giữa lúc vui say.
Cha cứ gọi, gọi con về, giữa khi con tật bệnh,
Về cách nào thì vẫn là cách Cha ban.
Con cứ gọi những căn bệnh ung thư,
Là những chuyến xe Cha đón chúng con đi về.
Con cứ gọi những tai nạn hằng ngày,
Dù xác thân vẫn không trọn vẹn giữa lúc ra đi,
Đó là con tàu Cha đưa đón chúng con.
Cha ơi,
Cha cứ gọi con Cha nhé!
Con sẽ về với Cha ngay.
Con sẽ ôm cả trăm năm,
Ôm cả cuộc đời,
Ôm cả mẹ cha,
Ôm cả anh em,
Ôm cả địa cầu,
Và con về với Cha ngay.
Con của Cha,
Joscaothai
KỂ GÌ TÌNH THÂM
(Lc 12, 49-53) CN 20 TN C
Trần gian tăm tối, lọc lừa
U mê, sa đọa…sớm trưa khổ sầu
Bể trầm luân, tội ngập đầu
Thầy đến ném lửa mong hầu bùng lên
Lòng Ta khắc khoải nào yên
Còn một Phép Rửa mới nên trọn lành
Thầy không đến mang hòa bình
Mà đem chia rẽ, gia đình phân ly
Năm người chia làm hai chi
Cùng nhau xung đột kể gì tình thâm!
Cha con thành kẻ thù hằn
Anh em xáo thịt: dao đâm…lệ trào
Khắp nơi vương vãi máu đào
Lạnh lùng, vô cảm-nghẹn ngào, tủi thân
Còn được mấy kẻ thiện nhân
Giữ lề luật Chúa hưởng phần phúc vinh?
Đỗ Văn
CHÚA LUÔN THA THỨ
(Ý sách Tông Đồ Công Vụ)
Sao các ngươi mãi cứng đầu
Phớt lờ lề luật, ngập sâu tội tình!
Luôn chống lại Đấng Uy Linh
Tổ tiên, miêu duệ…coi khinh Con Người
Bắt ngôn sứ giết, nhạo cười
Chỉ vì tiên báo khắp nơi Tin Mừng
Một Đấng Công Chính oai hùng
Sẽ sinh ra giữa đêm đông khó nghèo
Các ngươi căm ghét hò reo
Giết con Thiên Chúa xác treo lưng đồi
Lề luật giữ ngoài miệng môi
Lòng dạ ác thú rình mồi dưới trăng!
Vinh quang một Chúa vĩnh hằng
Chiếu soi rộng khắp-hải đăng biển đời
Giê-su con một Chúa Trời
Vẫn thương tha thứ kiếp nhười đa đoan
Đỗ Văn
MÙA XUÂN ƠN GỌI
Con đi theo Chúa một con đường
Một đời đáp trả nghĩa yêu thương
Chút tình vụn vặt trong tim nhỏ
Chắt chiu dâng Chúa giữa đời thường
Dâng đôi mắt còn vương giọt lệ
Dâng đôi tay mệt mỏi trao ban
Đôi chân non vội bước lỡ làng
Khối tội tình oằn vai lặng lẽ
Lẩn quẩn tơ vương tình nhân thế
Năm tháng rũ đầy nỗi đam mê
Ngao ngán hồn hoang hoài mộng mị
Chúa khẽ gọi tên ước hẹn thề
Là cánh hoa tàn trong gió bụi
Phận dập vùi vụn vỡ xác xơ
Lạc lõng bơ vơ người chê chối
Công ích gì đâu Chúa đợi chờ
Chúa gọi con thưa hồn bước tới
Ngỡ ngàng chới với giữa trời xuân
Giá lạnh đau thương Ngài ủ ấp
Bao dung che lấp nỗi thẹn thùng
Ôi mùa xuân mùa hồng dâng hiến
Cho con tim tha thiết tình trời
Khúc diệu vời đời hoa cỏ dại
Trong tay Ngài hát mãi không ngơi
Thiều Châu, 2012
THỞ THAN
Chúa ơi ! Phận người chơi vơi quá
Mỗi tối về hồn hóa hoang vu
Đêm nay nhiều lắm lo âu
Chúa thương giải nghĩa nỗi sầu chưa vơi
Thời gian trôi nhìn đời bế tắc
Dưới chân Người thắc mắc băn khoăn
Hỡi Người đồng ý hay chăng
Con về trú ẩn lòng nhân hậu Người
Vắng niềm tin mãi hoài bối rối
Chúa thương tình mở lối cho con
Tình con thì có mến thương
Nhưng sao lòng mãi vấn vương gian trần
Muốn theo Ngài hồng trần phải bỏ
Muốn theo Ngài lối nhỏ chông gai
Trở trăn thao thức ngày mai
Một niềm tín thác tương lai nơi Người
Thiều Châu, 2011
LẶNG NGHE
Người nói gì bên tai đấy hỡi em
Tự ngày xưa say trên đầu gối mẹ
Như chập chờn lời kinh ru thỏ thẻ
Gõ nhẹ hồn em dậy thao thức băn khoăn
Người nói gì như thôi thúc mến thương
Kéo mời em vào miền xanh cỏ mượt
Nguồn thánh ân ngập tràn như suối nước
Sẵn tiệc mặc tình thơm vạn nẻo đường xa
Người nói điều chi sao da diết mặn mà
Từng lời nhung nhớ làm rung tấc dạ
Có phải lời du dương Tình Thập Giá
Mê hoặc hồn em vào say đắm tỉ tê
Để rồi chiều nay trong tiếng kinh vọng về
Em ngơ ngẩn lặng nghe lời réo gọi
Có thoáng nghi ngờ ngu ngơ bối rối
Kìa bàn tay ai kéo mãnh liệt lên đồi
Thiều Châu, 2012
THỨ HAI XX/TN/C
Muốn nên trọn lành
(Mt 19, 16-22)
Nếu ngươi muốn được trọn lành
Bán hết của cải phù vân đời này
Bạc tiền chia kẻ trắng tay
Rồi ngươi mau đến theo Thầy dấn thân
Nguyện xin Thiên Chúa toàn năng
Giúp con từ bỏ lòng tham sự đời
THỨ BA XX/TN/C
Đường vào Nước Trời"
(Mt 19, 23-30)
Lạc đà chui khỏi lỗ kim
Dễ hơn phú hộ đi tìm Nước Cha
Nếu không bỏ hết cửa nhà
Tay không, tín thác, theo ta chân tình
Làm sao mong được phục sinh
Cùng Người chiến thẳng hiển vinh khải hoàn
THỨ TƯ XX/TN/C
Một đồng
(Mt 20, 1-16a)
Nước trời giống chủ vườn nho
Trả công cho thợ đắn đo khôn lường
Chúa yêu mọi kẻ lỡ đường
Cậy trông, phó thác, tựa nương nơi Người
Mới tin, đến kẻ suốt đời
Thẩy đều được hưởng Nước Trời như nhau
THỨ NĂM XX/TN/C
Tiệc cưới Nước Trời
(Mt 22, 1-14)
Vua kia mở tiệc tân hôn
Khách mời chối hết chẳng còn một ai
Ngài liền ban lệnh ra ngay
Ngã tư đường phố gặp ai cũng mời
Muốn tham dự tiệc Nước trời
Luôn mang áo cưới, sống Lời Chúa răn
THỨ SÁU XX/TN/C
Mến Chúa – Yêu người
(Mt 22, 34-40)
Ông kia muốn vặn hỏi Người
Giới răn trọng nhất, Thầy ơi tôi tìm
Yêu người, mến Chúa, tận tim
Hai điều trọng nhất, thật tình, thật tâm
Tiên Tri, lề luật vang âm
Những gì Thiên Chúa khắc tâm con người
THỨ BẢY XX/TN/C
Hạ xuống – Nâng lên
(Mt 23, 1-12)
Nâng mình lên sẽ bị hạ xuống
Vô danh, bé nhỏ, vốn con người
Ngôi Hai chấp nhận vào đời
Yêu thương, nâng dậy, ban lời thánh ân
Duy mình Thiên Chúa ta cần
Khiêm cung phục vụ, hưởng phần phúc vinh
Lm. Vĩnh Tiến
Phản hồi gần đây