THI CA CẦU NGUYỆN 140
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 20, 27-38)
Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại, đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: Nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ goá đó, để cho anh mình có kẻ nối giòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào; sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy? vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ".
Chúa Giêsu trả lời họ rằng: "Con cái đời này cưới vợ, lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng. Họ sẽ không thể chết nữa: vì họ giống như thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê đã cho biết điều ấy trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Nhưng Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống. Vì mọi người đều sống cho Chúa".
Đó là lời Chúa.
THIÊN CHÚA CỦA KẺ SỐNG
Lc 20, 27-38
Sa-đốc hỏi Đức Giêsu
Làm sao tin có đời sau được mà
Bảy anh em, trong một nhà
Có cùng một vợ, thế là vợ ai?
Chúa rằng con cái đời này,
Lấy chồng, cưới vợ, dựng xây họ hàng
Còn mai trong Nước Thiên Đàng
Không lo nối dõi, không màng thành thân
Con người nên giống thiên thần
Nghìn thu hạnh phúc nghĩa ân Chúa Trời
Thiên Chúa hằng sống muôn đời,
Tác sinh, gìn giữ, cứu người trần gian
Chính Ngài là Chúa Ab-ram,
Chúa muôn kẻ sống hân hoan trong Ngài
Lm. Vĩnh Tiến
MỘT LỜI CẦU
Chắp tay lạy Chúa trên trởi
Cho người đã khuất, còn nơi luyện hình
Sớm về hưởng phúc trường sinh
Trước tôn nhan Chúa quang vinh rạng ngời
Cậy nhờ Đức Mẹ chuyển lời
Giuse thánh cả suốt đời đỡ nâng
Chúng con kết hợp lễ dâng
Ngôi Hai Thiên Chúa hiến thân cứu đời
Mong cho tất cả mọi người
Hợp hoan trong nước Chúa Trời Ba Ngôi
Lm. Vĩnh Tiến
THIÊN CHÚA KẺ SỐNG
“Đức Chúa là Thiên Chúa của kẻ
sống” (Lc 19, 38)
Con người sống mang mầm vĩnh cửu
Nhưng quỷ ma đố kỵ ghét ghen
Rắn Già gieo rắc bao phen
Phủ lên sự chết bóng đen lỗi lầm
Con Thiên Chúa giáng trần tiêu diệt
Ách tử thần quỷ quyệt Sa-tan
Phục sinh thân xác lụi tàn
Cho người công chính nghỉ an trong Ngài
Chúa sống lại chính là bảo chứng
Lời Tin Mừng Chúa đã truyền rao
Niềm tin tín hữu vươn cao
Nảy mầm bởi hạt Máu Đào Kitô
Nhóm Sa-đốc không tin sống lại
Tan trận cười thế thái nhân sinh
Rơi vào ngõ cụt hành trình
Thế nên hỏng cuộc trường sinh Nước Trời
Đức Giêsu ban Lời phán dạy
Khi xác phàm trỗi dậy trước Ngai
Những ai vâng phục Cha Ngài
Hân hoan bên Chúa hát bài Con Chiên
Chúa kẻ sống dịu hiền vinh hiển
Trái tim con giữa biển hồng trần
Neo vào Tim Chúa từ nhân
Bình an bến đỗ xác thân mai ngày
Ngày mai đó hôm nay con sống
Vì Ngài luôn sống động trong con
Thánh ân biến đổi xác hồn
Phục sinh bên Chúa hợp hoan Nước Trời
Nt. Bích Ngọc
CUỘC SỐNG MỚI NHIỆM MẦU SIÊU VIỆT
(Lc 20, 27-38 * CN 32- TN C)
Cuộc sống mới nhiệm mầu siêu việt
Người thuần thiêng quán triệt Ý Trời
Trăm năm ân đức cơ ngơi
Chuyến đò chuyển phúc thảnh thơi vĩnh hằng
Kết thúc cảnh gia tăng dân số
Kèn trổi rồi mở sổ hồng ân
Ngang hàng với các thiên thần
Đã nên bất tử đâu cần truyền sinh!
Một sự sống huyền linh nhiệm lạ
Chúa Giê-su chứng tá phục sinh
Tay chân vết tích dấu đinh
Trái tim rộng mở thân tình mến thương
Đấng Hằng Sống mở đường cứu rỗi
Hạt gieo rồi gấp bội mùa vàng
Xác hợp sinh khí vinh quang
Sức thiêng Thần Khí huy hoàng trường sinh
Đêm đẫm lệ bình minh mắt sáng
Con thấy đời rất đáng nâng niu
Nguyện xin tình Chúa dắt dìu
Từng giây ân sủng chắt chiu tặng Ngài
Đời tận hiến công khai dấu chỉ
Như thiên thần thi vị con Cha
Muôn dân trổi khúc hoan ca
Ba Ngôi nguồn sống bao la diệu vời
Cát Vàng- 28/7/2013
TẤT CẢ ĐỀU ĐANG SỐNG
Lc 20, 27-38
Chúa quả quyết Ngài là sự sống
“Tất cả đều đang sống”, con tin
Tin Ngài tạo dựng uy linh
Tin Ngài cứu độ phục sinh khải hoàn
Tin Lời Chúa truyền loan hy vọng
Đời mỏng giòn thoáng bóng câu trôi
Khoác con áo trắng tinh khôi
Tôn vinh sự sống lên ngôi vĩnh hằng
Chết là lúc con băng cõi thế
Để về cùng Thượng Đế yêu thương
Con tin Chúa chính là đường
Đường tình hạnh phúc ngát hương Nước Trời
Con nguyện đáp lời mời dâng hiến
Trái tim trinh cung tiến Ba Ngôi
Hồng ân Chúa thắm mắt môi
Chia san sự sống, sống dồi dào hơn
Từng phút sống xuân sơn khả ái
Ân tình Ngài rộng trải thênh thang
Vui buồn con nguyện bình an
Tin Ngài điểm hẹn dịu dàng vĩnh cư
Cảm tạ Chúa nhân từ công chính
Quả thật Ngài trung tín thủy chung
Yêu thương nhân loại đến cùng
Đoàn con sống mãi trong cung lòng Ngài
Cát Vàng- 8/11/2013
ĐƯỢC LỜI SOI BƯỚC
Hôm nay Kinh Thánh thuật rằng:
“Bảy anh một vợ lằng nhằng không con!
Ngày sau sống lại vuông tròn
Chị chàng là vợ sắt son người nào?”
Ôi, bè Xa-đốc tự cao
Nhưng nhờ chuyện ấy hé vào đời sau…
Hỡi ơi thế giới muôn màu
Điều xưa tưởng đúng lại mau lỗi thời
Em chồng chị dâu trời ơi
Ngày nay cấm ngặt, đạo đời khinh chê
Xin cho con hết u mê
Thị phi phân biệt đường về quang minh
Đâu là giai đoạn hành trình
Đâu là chân lý trọng khinh đôi đàng
Luôn bình an giữa hỗn mang
Được Lời soi bước hiên ngang đường đời
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
NGÀY SAU SỐNG LẠI
Một bè Xa-đốc nghênh ngang
Xảo ngôn thử Chúa phũ phàng một phen:
“Nhà kia anh chết rối ren
Chưa con, luật dạy em bèn thay anh
Tông đường nối dõi dòng lành…
Anh em, bảy vị rành rành không may
Đều chung một chị vợ này
Đều không con cả, xin Thày giúp cho
Ngày sau sống lại nguy to
Ai là chồng chị? Rối vò như tơ!”
Chúa rằng: “Các ông ngây thơ
Ngày sau sống lại huyền mơ chưa từng
Sẽ như Thiên-thần sáng trưng
Đâu còn chồng vợ rưng rưng lẽ thường
Các ông, những kẻ đáng thương
Ngày ngày Kinh Thánh chẳng tường hay sao
Chúa Áp-ra-ham tối cao
Chúa I-sa-ác ngọt ngào đợi mong
Chúa đâu Chúa kẻ diệt vong
Chúa là Chúa kẻ sống trong vĩnh hằng.”
Tôi tin Lời Chúa thẳng băng
Vì duy chỉ Chúa quyền năng trở về
Từ trong cõi chết u mê!
Hoa ngôn xảo ngữ trăm bề mặc ai
Biết cây cứ quả chẳng sai
Đức tin hướng dẫn dặm dài đời tôi.
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
SỰ SỐNG ĐỜI SAU
Sự sống thật sự bắt đầu
Khi ta xác tín đời sau, cõi về
……..
Sắc không trần tục lê thê
Sao con người mãi si mê chốn này
Nguy nga tráng lệ lâu đài
Chức quyền, phú quí, ngôi ngai…tranh hùng
Mà chi, tận nhọc lao lung?
Rồi mai tay trắng giữa khung chiều buồn
Nhớ mình có cội có nguồn
Từ lòng Thiên Chúa tuôn muôn ân tình
Vĩnh hằng cõi sống trường sinh
Cha đang chờ đợi con mình hồi hương
Hỡi ai lạc bước lầm đường
Mau tìm chính Chúa niềm thương dạt dào
Niềm tin, hy vọng, tự hào
Đằng sau cái chết khởi đầu phục sinh
Cho con kiên vững đức tin
Hành trình dương thế ngước nhìn lên cao
Sự sống thật sự bắt đầu
Khi ta xác tín đời sau, cõi về
Sao Mai
VẠCH SINH TỬ
Đường theo Chúa sao mà gian nan quá
Vừa chật hẹp vừa lắm những gai chông
Chầm chậm bước mà luôn phải ngó chừng
Sảy một ly có thể nguy ngàn dặm
Mắt ngó thẳng, đi mà thấy thăm thẳm
Chẳng thấy đâu bóng mát để dừng chân
Trời oi ả, da cháy nắng, mắt vàng
Mồ hôi đổ nhễ nhại, người phờ phạc
Rồi bất chợt bão, lũ, mưa như trút
Người rời rã bởi dãi nắng dầm mưa
Kiếp phàm nhân gánh đau khổ ê chề
Đi theo Chúa, ôi chao, sao mà mệt!
Ngày trĩu khổ, đêm lo toan đầy ắp
Tháng nhọc nhằn gom đủ năm gian nan
Xuân rồi Hạ, Thu, Đông, cứ luân phiên
Ngó trước sau, dọc ngang, chỉ thấy khổ
Đường theo Chúa sao mà gập ghềnh quá!
Chẳng êm đềm, chẳng thấy ai đồng hành
Giữa khổ đau cứ một mình loanh quanh
Vai rát nóng vì vết hằn thập giá
Có đôi khi chân chao đảo ngã qụy
Phải ráng sức đứng dậy, cố bước đi
Cầu cứu Chúa mà sao chẳng thấy gì
Nhưng lạy Ngài, con không muốn bỏ cuộc!
Con sẽ cố vác khổ đau tới chết
Chỉ xin Ngài thổi Thần Khí cho con
Giữa nhọc nhằn rồi con sẽ chết mòn
Nhưng lúc đó Chúa ôm con thật chặt
Bắt đầu sống ngay khi bắt đầu chết
Chúa là đường, là chân lý, trường sinh
Xin giúp con tín thác và trung thành
Để đạt được mục đích: vạch-sinh-tử
Trầm Thiên Thu
XIN THƯƠNG XÓT
Lạy Chúa Trời, Đấng giàu lòng thương xót!
Xin giải thoát các Đẳng chốn Luyện hình
Vì yếu đuối, vương tội lúc bình sinh
Nhưng suốt đời vẫn kính thờ Thiên Chúa
Nay đã mãn kiếp người nơi dương thế
Còn bụi trần nên áo chưa trắng tinh
Phải thanh luyện cho sạch nơi Luyện hình
Mới xứng đáng hưởng Tình Ngài muôn kiếp
Lâu hay mau cũng chịu nhiều khổ cực
Dẫu một ngày cũng ví tựa ngàn năm
Lạy Chúa Trời đại lượng và chí nhân!
Xin rửa sạch các Đẳng bằng Bửu Huyết
Của Giêsu, Con Chúa đã chịu chết
Để cứu độ những ai tin vào Ngài
Trầm Thiên Thu
SỐNG CHO CHÚA
(Cảm nhận từ Lc20.27-38)
Lời Chúa dạy hôm nay – lời chân lý
Chúa sinh ta, ta phải sống cho Người
Chúa quyền năng, thương xót chẳng hề vơi
Ta có phúc: nhân linh ư vạn vật…
Người Sa Đốc xưa kia vì lầm tưởng:
Xác tắt hơi thì hồn cũng chết thôi
Nên chỉ lo gia đình, là đủ rồi
Nhưng Chúa dựng con người, hồn bất tử…
Về phần xác, họ tin không sống lại
Và họ không tin sự sống đời sau
Họ nghĩ rằng luật Môi Sen là đầu
Mà quên lãng Áp ram, và Gia Cóp…
Luật Tạo Hoá, hôn nhân là đáng quí
Lập gia đình chuyên lo việc truyền sinh
Nhưng không quên nghĩa vụ sống tâm linh
Sống cho Chúa, đợi ngày về Nước Chúa…
Thế Kiên Dominic
CHỈ MỘT LẦN
Sống chết, ai ơi, chỉ một lần
Bền gan vững chí chớ phân vân
Đường về Đất Tổ không xa nữa
Kiếp sống trần gian cũng ngắn dần
Thống hối ăn năn, chừa tội lỗi
Canh tân đền tạ, lãnh hồng ân
Trường sinh vui hưởng đời dân thánh
Hạnh phúc tôn vinh Chúa Chí Nhân…
Thế Kiên Dominic
NẨY MẦM THỜI MỚI 20
(Nghe, đọc,suy tư)
Chúa tác thành
Giáo dân giới trẻ vọng tương lai
Kế hoạch tính toan mộng ước hoài
Làm bởi tay ta, cho bởi Chúa
Tin Mừng huấn dụ chẳng hề sai…
Kiên trì cầu nguyện
Ăn uống ngon lành nuôi thể xác
Nguyện cầu thành kính dưỡng linh hồn
Người Ki Tô hữu luôn trông cậy
Tín thác không rời Chúa Chí Tôn
Tin phép lạ & Không tin…
Trong cõi nhân sinh hai nếp sồng
Giáo nhân sống phép lạ hằng ngày
Tin rằng Tạo Hoá nguồn chân lý
Đạo Chúa, đạo người phép lạ đầy
Đạo nghĩa tuỳ tiện
Tình trạng buông xuôi xã hội nay
Nghi ngờ, tuỳ tiện, sống qua ngày
Không coi đạo nghĩa là quan trọng
Phải trái làm xong, được rảnh tay…
Th. K. Dominic
CÙNG NGÀI, CON CHẾT ĐI TRONG TỘI LỖI
“vì Đức Ki-tô đã chết và sống lại chính là để làm Chúa kẻ sống cũng như kẻ chết. Thế mà bạn, sao bạn lại xét đoán người anh em ? Và bạn nữa, sao bạn khinh dể người anh em ?”
(Trích thư Rô-ma: 14, 9-10)
Ôi, lạy Chúa! Chúa đã coi con như bạn
Chúa đã nhìn con với ánh mắt khoan dung
Chúa đã chết đi cùng tội lỗi của nhân trần
Chúa đã Phục sinh để nâng cao cây Thánh giá…
Và
Chúa thánh hóa bánh rượu làm của ăn cho chúng con muôn ân sủng
Chúa củng cố niềm tin cho chúng con được sự sống đời đời
Con nhờ Lời mà nhìn ra chân lý
Con rất muốn xin vâng theo thánh ý của Ngài
Con rất muốn cùng Ngài chết đi trong tội lỗi!
Nhưng ngặt nỗi con là kẻ hay bội nghĩa vong ân
Đã bao lần con khinh chê người anh em đồng loại?
Đã bao lần con trở thành kẻ xét đoán anh em?
Ôi, Lạy Chúa là Thiên Chúa của con!
Con khác nào kẻ phụ tình Chúa, Chúa ơi!
Xin đừng để con đánh rơi những ân sủng của Ngài
Mà cho con quyết một lòng đóng đinh tính xác thịt con vào Thánh giá!
Vũ Thủy, 7/11/2013
SUY NGẪM DỤ NGÔN NGƯỜI QUẢN GIA BẤT LƯƠNG
(Lc: 16, 1-4)
Chúa ơi!
Con là một trong những tôi tớ của Ngài
Con chính là một quản gia đầy hoang phí
Dẫu rằng Ngài chẳng để ý tội con
Để cho con tự phân xử việc mình…
Ơi, Chúa ơi!
Hôm nay đây, con biết mình khờ dại
Sẽ có ngày Ngài tính sổ đời con
Con sợ lắm, làm sao con sống nữa
Lần lữa hoài chẳng ích lợi cho con!
Nguyện xin Chúa dẫn đường con ngay bước
Con ước mình luôn cần mẫn chỉnh chu
Làm đầy tớ trung thành phục vụ Chúa
Mỗi sáng chiều dâng khúc hát hoan ca
Mỗi phút giây con cặm cụi vuông tròn
Xin góp nhặt từng ngày công vất vả
Là những gì con thiện ý thực thi
Là những chi con khao khát cho đời
Để Lời Ngài được sáng lên lan tỏa
Con xin là hoa quả của tình thương
Sau những ngày vương thân đời gió bụi
Con tin Chúa vui cùng con song bước
Trên đường về
Nước Chúa, Chúa Trời ơi!
Vũ Thủy, 8/11/2013
QUÁN TRỌ TRẤN GIAN
(Lc 20, 27-38)
quán trọ trần gian
có cây có lá có hoa thơm
có ong có bướm bay dập dờn
bốn mùa thay áo khoe hương sắc
quán trọ trần gian
có thơ có nhạc có cung đàn
có mưa có gió nắng hân hoan
mây trôi lang thang hoài phiêu lãng…
quán trọ trần gian
bao thú vui đời níu chân qua
có dấu chân ai chừng rất lạ
bước xuống trần gian làm lữ khách
lang thang khắp cùng trời cuối đất
lữ khách không một chỗ gối đầu
một chiều tủi nhục trong đớn đau
thánh giá đồi cao Người gục chết
quán trọ, gió dương trần xóa hết
dấu xưa còn lại vệt hồng hoang
giã từ quán trọ, tìm đến thiên đàng
sự sống mới ngập tràn trong hy vọng
hãy theo người đi vào cõi sống
biệt trần gian, biệt kiếp đọa đày
mặc cho hạnh phúc đời tan bay
chỉ trong Người sự sống là vĩnh cửu
Song Lam, 8/11/201
NẾU NGÀI KHÔNG SỐNG LẠI
Nếu Đức Kitô không sống lại
Quả là niềm tin rất mơ hồ
Sinh, tử chỉ là chuyện hư vô
Mặc kiếp người phù vân tan biến
Nếu Đức Kitô không tự hiến
Yêu nhân loại chịu chết khổ hình
Để mạc khải sự sống quang vinh
Thì đời tạm chẳng niềm hy vọng
Nếu Ngài không là cửa sự sống
Hành trình sẽ vô nghĩa tương lai
Thập hình nặng nhọc bước đường dài
Ơn Phục Sinh chưa khải hoàn thật
Nếu một mai đời người hoàn tất
Về bên kia cõi sáng Thiên Thần
Đâu còn vương vấn những tình thân
Hạnh phúc là sự sống bất diệt
Thiên Chúa không phải của kẻ chết
Mà của người sống phúc đời sau
Biết yêu đường Thánh Giá nhiệm mầu
Hân hoan lập công trong thử thách
Nếu hiểu phận người là lữ khách
Giữa quán trọ trần thế mong manh
Khắc khoải về bên Chúa an lành
Không bon chen thế trần giả dối
Cho con chết là chết cho tội
Sống là sống cho Chúa muôn đời
Xin mai ngày giữa chốn mù khơi
Con yếu hèn trên đường lữ thứ
Chúa xót thương dắt dìu nâng đỡ
Về bên Ngài muôn thuở vinh quang
Thanh Hương, 9-11-2013
NỐI DÕI TÔNG ĐƯỜNG
Lc 20, 27-38 ( Nov-10-2013 )
Luật xưa nay đọc thấy hay
Khi người anh chết cưới ngay chị mình
Và rồi con trẻ khi sinh
Là con và cũng là hình của anh
Truyện ghi ấy ở một thành
Và gia đình nọ đã sanh bẩy người
Anh hai đã sớm lìa đời
Tiếp liên tất cả về trời không con
Nàng dâu tuổi vẫn còn son
Và sau cũng khuất chẳng còn một ai
Kinh sư đưa ý hỏi Ngài
Rằng cô dâu ấy thuộc ai trên trời
Chúa cho câu hỏi dở hơi
Chuyện này chỉ có trần đời mà thôi
Vì trên thiên quốc con người
Đã mang hình ảnh của “Lời” yêu thương
Đâu còn dấu vết đời thường
Và không ấy cảnh dở, ương khóc cười
Trong vinh quang Chúa sáng ngời
Chư thần các thánh, con người như nhau
Từ Thanh Hà, 9-10-2013
THÀNH THÁNH SA-LEM
Salem thành thánh ngợp vinh quang
Thi nhạc hòa chung luôn vọng vang
Ca ngợi không ngừng Cha chí ái
Tôn xưng hết mực Chúa cao sang
Nơi đây tràn ngập niềm hoan lạc
Ở đó đâu còn cảnh trái ngang…
Ly dị, phá thai và cưới hỏi
Dạ thưa nơi ấy chính thiên đàng
Từ Thanh Hà, 14-10-2013
CON CÁI THIÊN CHÚA
Một khi ra khỏi thế gian
Và hồn đã được Chúa ban thưởng rồi
Đây là tụ điểm thảnh thơi
Trong tình yêu Chúa đời đời an vui
Luôn luôn được sống bên Người
Không còn chi khác rạng ngời vinh quang
Thế nhân chung xếp một hàng
Cùng muôn chư thánh ca vang kính thờ
Bằng muôn giai điệu cung tơ
Với ngàn nhạc cụ và thơ tuyệt vời
Tôn vinh Thiên Chúa Ba Ngôi
Hôm qua, nay, mãi muôn đòi. A-men
Chúng con tại thế ngước lên
Nhờ lòng quảng đại Chủ Chiên đoái nhìn
Với lòng tha thiết nguyện xin
Giúp cho luôn: Cậy, Mến Tin hằng ngày
Giữa đời sóng gió hiện nay
Trong cơn bão tố vững tay chống chèo
Cậy nhờ Bắc Đầu Mẹ treo
Như hoa tiêu dẫn bước theo chân Ngài
Từ Thanh Hà, 16-10-2013
VỌNG TIẾNG VỰC SÂU
Cảnh ảm đạm thu trời gió hú
Như tiếng than vọng tự vực sâu
Hai tay dâng chắp nguyện cầu
Nguyện Cha tha thứ khổ đau ngục hình
Bởi lúc sống vô minh chẳng biết
Để nay phải thảm thiết than van
Cậy Cha rộng lương thương ban
Đưa về hầu hưởng thiên nhan quê trời
Không phải một nhiều người vấp ngã
Trước mưu mô bùa, bả ma vương
Thế nên đã bị sai đường
Nay thôi hết cách và phương cứu mình
Nượng cậy ở thân tình cõi thế
Nguyện cầu thay, hiến lễ dâng lên
Khẩn xin Thiên Chúa nhân hiền
Hải hà lượng đoái đưa chiên lạc về
Thật nặng nề u mê tội lỗi
Cho con hằng sám hối ăn năn
Tránh xa muôn nẻo sai lầm
Can-vê thập giá vững tâm theo Ngài
Từ Thanh Hà, 21-10-2013
VỊ MẶN TÌNH YÊU
Chẳng phải Xuân tỏa hương biển mặn mà
Vào mùa gió từ khơi xa lộng đến
Chính là Cha giữa thượng nguồn cảm mến
Gieo hồn con hạt muối mặn phù sa
Gió ầm ỹ hay khơi lòng rộn rã
Mắt hân hoan giữa biển mẹ kiêu sa
Con nhỏ bé giữa hoang tàn bản ngã
Lớp sóng xô đài cát có nguy nga!
Xuân vị mặn tình yêu nghe vồn vã
Bọt nước này khéo tan hợp hợp tan.
Ai đắm đuối trong cung lòng biển mẹ
Lúc giao mùa cá vượt sóng ra khơi
Hội trùng phùng của biết bao thế hệ
Những niềm suy biển vẫn cứ chơi vơi.
Chút muối đây cho tình yêu sữa ngọt
Mặn bờ môi sao nghe thấu thiên đường
Dẫu tạm bợ vẫn là hồn thánh thót
Kết tinh rồi tan chảy những miền thương.
Cơn u uất những nghe lòng bịn rịn
Thỏa niềm đau chân cát mãi hững hờ
Trong rét mướt hương thời gian phủ kín
Thổn thức lòng mắt trắng những cơn mơ.
Gió nhỏ nhẹ đem ai vào thinh lặng
Gió gầm gừ cơn sợ hãi thoảng qua
Gió trần tục gieo sao nhiều lệ đắng
Gió lộng khơi lòng lại thấy thăng hoa.
Tình vị mặn giọt yêu tròn giọt máu
Nổi bão lên rần rật khắp cơ tim
Tiếng sấm động Lời Cha rền biển cát
Con tan vào Thánh Ý khối tình si!
Dã Tràng Cát
ĐÔI MẮT TRÙNG KHƠI
Sao hôm nay ta khao khát ngàn xanh
Khi nhân loại lâm vào cơn cuồng trí,
Nỗi tuyệt vọng ngong ngóng khí trong lành
Mấy lỗ thủng, ai mất ngai ngự trị?
Mắt ngước không xanh, không xanh ô nhiễm
Mặt ngó đất mềm, đất ngập rác dơ
Ta hiến máu, máu ứ tràn vi rút
Khí cạn phổi hồng, phổi lép lơ ngơ
Phút nguyện cầu phút lo toan cơm áo
Xáo động tâm can, phiền toái tâm hồn!
Ta tiến lên hay leo thang nghịch hướng
Văn minh này cái khôn dại dại khôn?
Vào hoang mạc chốn tận cùng hủy diệt
Kiếm được gì cho bài học nghĩ suy!
Khô thân xác ta chỉ còn sức kiệt
Chút tâm hồn lộ mặt với an nguy.
Cái giá áo sao để không mãi đấy?
Một hầu bao ta cố nhét thứ gì?
Con tim ấm xây cơ đồ gì vậy?
Nói thiếu nghĩ suy ta mong đợi điều chi?
Cặn bã cuộc đời ai dồn cuộc sống
Để nhịp thở lòng mệt nhọc oán than
Rác tâm hồn
Rác trí tuệ sáo rỗng
Cánh đồng nào, cánh đồng đẹp đoan trang !
Sao mây thanh thoát trút nước giữa trời
Tưới gội nhân gian để mình nhẹ nhõm
Sợi vương lòng cứ tung nhịp thảnh thơi
Tơ tín thác, tơ an nhiên chúc tụng
Lẽ sáng ngời
Đôi mắt của trùng khơi
Dã tràng Cát
KHÁC CHI THIÊN THẦN
(Lc 20, 27. 34-38) CN 32 TN C
Loài người sống ở trên đời
Lấy chồng cưới vợ, mọi thời xảy ra
Theo như luật lệ người ta
Còn với Thiên Chúa: chỉ là vô vi !
Sinh ra rồi sẽ chết đi
Tái sinh trở lại – khác chi thiên thần
Là con cái Đấng Từ Nhân
Suốt đời an hưởng phúc phần Cha ban
Từ tổ phụ Ab-ra-ham
Mô-sê cũng đã luận bàn tử sinh
Thiên Chúa là vị quyền linh
Là Chúa kẻ sống, phúc vinh dồi dào
Chết trong tội lỗi nghẹn ngào
Ngàn đời u uất hồn vào âm ty
Người sống lại hưởng an bình
Ở bên Cha Cả trọn tình mến thương
Đỗ Văn
ÁNH SÁNG MUÔN DÂN
(Ý sách I-sai-a)
Đức Chúa đã phán cùng tôi
It-ra-en hỡi,miệng môi chúc mừng
Vinh quang tỏa rạng muôn trùng
Ta hứa mãi mãi ở cùng các ngươi
Khi vui tôi nhớ đến Người
Lúc buồn lòng cũng không nguôi thầm thì…
Trung thành, lòng luôn khắc ghi
Tìm các chiên lạc bỏ đi – đem về
Thiên Chúa có giữ lời thề
Chỉ được thờ lạy, say mê Chúa Trời
Hãy vinh danh Ta suốt đời
Tái lập, tụ hợp những người của Ta
Ngươi làm ánh sáng chan hòa
Mang ơn cứu độ gần xa cõi trần
Chúa Cha ban phát phúc phần
Các dân tộc hưởng hồng ân Nước Trời
Đỗ Văn
HẠT YÊU CỦA CHA, VÀ MẦM NHỚ CỦA CON
Cha gieo hạt yêu trong con tự bao giờ, Cha hỡi
Để mầm nhớ cứ một lòng rộn rạo !
Ôi, một trăm năm cũng được
Mười năm cũng được
Một thoáng thôi trong trời đất rộng…
Cũng đủ làm mầm nhớ lên ngôi
Chẳng phải vì Cha xa con
Mà chỉ vì con luôn thấy nhớ Cha thôi Cha ạ!
Có lẽ sẽ có lúc con chẳng còn nhớ Cha
Là lúc mà Cha cho con lìa cõi thế
Là lúc mà mầm nhớ nở hoa với chút hồn hương thảo
Được bay về với Cha!
Mầm nhớ hôm nay vẫn lang thang muôn phương trong tâm nguyện
Thế giới mênh mang với vô vàn biến đổi
Làm mầm nhớ cứ muốn đêm mau về
Để được tự tình với Cha trong thinh vắng
Cha ơi!
Hạt yêu Cha gieo giữa linh hồn con
Nay đang thấm thấu triệu giọt sương mềm tình Cha
Mỗi ngày một giọt
Cho lung linh ánh nhìn con trẻ
Mỗi ngày một tí tách đêm khuya
Cho hạt yêu lại cựa mầm nỗi nhớ!
Đêm nay
Đêm của bão bùng mưa đổ
Mầm nhớ cứ rưng rưng làm hạt yêu bùng nổ:
Một gia đình
Một mẫu mực yêu thương,
Cho thỏa nhớ trên dương trần gắng gỏi
Cũng luôn hiện hữu đó một gia đình rộng lớn
Gia đình của ngàn đời nhân loại
Mà con vẫn chỉ thấy nó gọn gàng thơ bé
Trong sâu thẳm của hạt yêu Thượng Đế!
Thật tuyệt diệu Cha của con
Cha gieo sao khéo quá Cha yêu,
Giữa lòng con một hạt yêu người thế!
Nó làm con cứ thổn thức từng giờ
Như xung động của ánh sáng tạo thành vũ trụ
Mà con đã được là một HẠT
HẠT của đất
Hạt nhỏ nhoi
Hạt tí ti
Hạt tưởng chừng như vô nghĩa lý
Mà sao lại chứa nổi một hạt yêu
Cha gieo giữa khi linh hồn con run rẩy!
Mà nay Cha ơi,
Con còn trên dương gian, Cha hỡi
Cha muốn con giữ hạt yêu Cha cho trọn vẹn
Phải không Cha?
Mà Cha ơi, con xin Cha đó
Xin Cha cho hạt yêu Cha hé lộ
Một tí ti thôi cũng được
Một chút thôi cũng được
Vào mỗi đêm yêu thương trước giờ con đi ngủ
Vài giọt sương khuya ủ hoài trên Mầm Nhớ, nghe Cha!
Con sẽ chết
Nếu không được gọi Cha ơi!
Con sẽ héo tàn nếu không còn mầm nhớ!
Xin hạt yêu Cha
Luôn ấp ủ cái mầm nhớ của con, Cha nhé!
Con của Cha
Joscaothai
NỖI NIỀM CHIẾC GỐI ĐÁ
Chiếc gối đá
Cũng chỉ là chiếc gối đá
Lặng im
Bất động
Nhưng sao nhìn một dáng dấp vô tư
Và luôn mềm một gối chiếc thơ ngây
Vẫn là đây những hạt nhỏ
Vẫn là đây tiếng lạo xạo cho biết mình hiện hữu
Gối âm thầm chờ người mơn trớn
Để trăm viên đá nhỏ
Kịp thăng hoa ru con người vào tín thác
Vì đã có một thời
Chẳng biết tự khi nào
Những hạt đá tưởng chừng vô tri ấy
Lại đón được lần hội ngộ đầu tiên
Cuộc hội ngộ giữa Đá và Người!
Những hạt đá trắng Thạch Anh
Nằm im trong gối
Gối đá tuy chưa một lần thổn thức
Thì dăm hạt đá lạnh đã vương tình êm ấm
Trên đôi bàn tay thô mộc của cậu học trò nhỏ luôn giữ hồn phiêu lãng
Với bao ước vọng về một miền thương yêu trên trái đất
Nên hạt đá vẫn sáng lên
Trong bất tận
Một lòng chung thủy
Dù vẫn còn chìm trong chăn ấm
Chiếc gối đá
Đã qua đôi tay của một người tình
Từng hạt đá đã được đong đầy thổn thức
Để đá đem đi muôn nơi một lời chúc:
“Sớm vào giấc ngủ ngon giữa lòng Cha tuyệt diệu
Hỡi anh chị em của tôi nhé!”
Chiếc gối đá
Có lẽ sẽ chẳng biết gì
Về những người đang chung đụng
Nhưng trong mỗi từng hạt đá
Cậu học trò nhỏ đã gởi gắm một tâm hồn đưa đẩy
“Xin hãy bớt nghĩ suy về mình
Mà hãy quyện lấy Tình Cha
Cho một giấc ngủ trưa
Hay cho một đêm dài con trẻ!”
Đêm nay cậu học trò nhỏ tơ vương
Và thầm cám ơn bao hạt đá
Đã hiến mình san sẽ yêu thương
Trong âm thầm và nín lặng ngàn đời
Joscaothai
TRÓT YÊU CHA MẤT RỒI!
Con đã trót yêu
Yêu Cha từ thuở bé
Dù đã chẳng biết gì
Một chút gì về tình yêu!
Phải không Cha, tình Yêu đâu là để biết!
Tình Yêu luôn là cái trao ban vô điều kiện
Mở một con đường cho cuộc sống vô biên
Yêu rồi thì trí hiểu lại sáng
Trí sáng lên lại khiến con tim mình bừng nở
Cứ thế mà dâng cao trên đỉnh sóng biển trào
Tình yêu Cha có cái gì nhè nhẹ
Len lén giữa ưu tư
Rồi vén khéo mọi sương giá tâm hồn
Giữa đêm đen mà cứ nghe như có gì đang nở sớm
Dậy trong lòng ngan ngát hương yêu
Trời đất vào Đông hay lại vào mùa tình tự
Tình tự Cha Con
Tình tự Thánh Thần
Cho bay bổng muôn kiếp phàm nhân loại
Mà ở đó có con
Đứa con trai bướng bỉnh
Cứ thao thức Tình Cha trong cuộc sống anh em
Cha ơi, con chẳng thể nào định nghĩa được
Thế nào là Tình Cha!
Con chỉ có thể sống mà mắt ngời lên hạnh phúc
Sao lại chẳng có thể yêu anh em
Khi con đã có Cha trong mối tình tuyệt diệu?
Con cũng chẳng biết anh em con đang yêu Cha thế nào
Mà sao nghe trong lòng còn vương vấn nhiều nghịch lý
Sao lá lại cứ rời cây!
Sao mây lại cứ hờn mưa đến thế!
Sao ta yêu mà lại cứ dấu nỗi niềm yêu
Để trời đất cứ thẫn thờ trong cô quạnh!
Cha ơi, con sẽ cứ hét lên cho toang trời cho vỡ đất
Cứ hét lên cho lồng ngực phổng phao
Uống không khí dương trần mà Thánh Linh tràn ngập
Con được tan trong Tình Chúa Ba Ngôi
Như tim con được ủ ấm giữa Tâm Cha
Rung nhịp động
Cha khai mở hồn con thơ bé
Cho vỡ òa giữa ánh sáng siêu nhiên
Tình Yêu đó chính là Tình Yêu Thánh
Suy tư buổi Linh Thao
Đồng Xanh Thơ Sài Gòn
Nhà chầu Thánh Thể Nam Hòa
Jos.Cao Thái
“THIÊN CHÚA
Của KẺ SỐNG”
Chúa là sự thật Ngôi Lời
Ai mà được chọn sống đời thiên thu
Không còn như kẻ đui mù
Bám theo hào nhoáng của phù vân kia
Thiêu thân níu chắc đam mê
Quên luôn sinh lộ tìm về cùng Cha
Dẫu rằng tình Chúa bao la
Ngài hằng rộng lượng thứ tha tội đời
Thế nhưng muốn sống theo Người
Nhân gian phải bỏ cái tôi yếu hèn
Tránh xa danh lợi bon chen
Khiên nhu ấy thể như chiên hiền lành
Mắt nhìn chiêm niệm cao xanh
Suy ta nhỏ bé tạo thành từ đâu
Chính do Thiên Ý nhiệm mầu
An bài sắp đặt từng khâu vuông tròn
Xin cho con trở về nguồn
Hằng Tin, Cậy, Mến và luôn nguyện cầu
Cho hồn thoát cảnh vực sâu
Đêm ngày túc trực cận hầu bên Cha
Thái Huy, 21-10-2013
CỨ TƯỞNG MÌNH ĐANG SỐNG
Con đứng, con ngồi
Con đi, con chạy
Con nói cười, đàn ca, múa nhảy
Tung tăng giữa bầu trời thiên thanh
Con cứ tưởng, thế là mình đang sống!
Con se sua hương ngàn sắc lộng
Cả thiên hà không sánh nổi hồng nhan
Có thần dược, có thẩm mỹ, có nữ trang
Đẹp nhất hành tinh, thế là con đang sống?
Lòng trí con không còn một khoảng trống
Bởi ắp đầy cơn khát vọng trường sinh
Cho đê mê, cho ngất ngứ mộng tình
Thế là sống, sống cho mình thỏa dạ?
Đùa với gió trăng, vờn mây hối hả
Sợ chẳng kịp giờ tàn tạ với thời gian
…Để mà chi, con đã chết võ vàng
Bởi hạnh phúc không là lạc hoan trần thế
Tìm sự sống nơi trầm luân dâu bể
Con lầm đường lạc địa chỉ bình yên
Chúa chính là sự sống mãi muôn niên
Chúa của kẻ sống, của kẻ tìm kiếm Chúa
Xin ngó xuống mộng đời con nghiêng ngửa
Biết hôm nay mà chửa biết ngày mai
Bởi xác thân con chẳng đáng lâu đài
Cho Chúa của kẻ sống đoái hoài ngự trị
Chút van lơn, xin nhận đây thành ý
Buông cả trần đời, mặc lấy Chúa trường sinh
Thôi tưởng mình đang sống, thôi liều mình
Xin chất ngất lòng con ân tình Chúa….
ả giang hồ, 08-11-2013
THƯƠNG THÂN
tháng 11 viếng nghĩa trang
rực rỡ vàng hoa,
nghi ngút hương trầm,
nến ấm
bỗng dưng nhìn mấy nấm mộ vô danh
mà nhớ, mà thương,
mà đôi mắt long lanh
rồi mình cũng sẽ tan tành,
ngày giờ chưa biết
giây này,
hay giây nữa sẽ là giây ly biệt
chỉ một thoáng,
tàn vong kiếp con người
em ngậm lời vật vã muốn đứt hơi
xót tiễn người đi, xót người ở lại?
rên la quằn quại
lúc vượt qua biên ải tử sinh
một mình
đối diện
ẩn số tình yêu bắt đầu hiển hiện
dối gian đời tự giải mã thanh thiên
gió nghĩa trang, nghe rất hiền
mà rùng rợn,
cõi riêng nào động đất
thương các linh hồn, người đã khuất
thương cả thân mình,
che mặt thiên nhan
tháng 11, viếng nghĩa trang
đất của kẻ sống
nhờ lòng khoan nhân của Thiên Chúa
ả giang hồ, 06-11-2013
ĐÔI BỜ
Này em hãy bán nụ cười
Cho ta góp hết cả đời xin mua
Tung tăng sợi tóc gió đùa
Trắng đen lễ hội bốn mùa trần gian
Ngày sau ai chắc đá vàng ?
Thôi thì giữ chút cũ càng quê xưa
Giá mà gặp lại, xin thưa:
Này em, tôi cũng chỉ vừa hiểu ra…
Mạc Tường
ĐÀNH THIẾU NỢ NGƯỜI
Tôi sẽ về kịp thánh lễ chiều nay
Xa lâu quá chắc gì em còn nhớ
Một cánh diều bay, một thời trắc trở
Ván đóng thuyền, ôi! Một mớ trầu cay
Tôi sẽ về ngồi đợi mảnh trăng lên
Mơ gặp em đêm chơi trò cút bắt
Sau lưng nhà thờ chòm cây quen nấp
Nhớ thuộc lòng nhưng chẳng nỡ gọi tên
Tôi sẽ về bên cung thánh ngày xưa
Tìm giọng hát em còn vương đâu đó
Khẽ chạm đời tôi tựa hồ cơn gió
Giữa trưa hè, em bất chợt cơn mưa
Tôi sẽ về chờ gà gáy, chuông rung
Sáng lễ tro trời hừng đông tím thẳm
Nhà thờ gần nên bước đi chầm chậm
Vạt tóc dài, tôi rè rụt sau lưng
Tôi sẽ về dù mưa trắng trường giang
Để nghe lại tiếng gọi đò khắc khoải
Chiều đã xế, còn kịp không trở lại ?
Đành thiếu nợ người một chuyến đò ngang
Mạc Tường
Chọn tốt
Lời ba dạy:
Chẳng phải rộng cũng chẳng phải ong
"Y phục xứng kỳ đức". Hỡi con
Dù "Vải tốt chẳng bằng mốt mới"
Thiếu nhi Thánh Thể, chẳng nhộng ong!
Đi Lễ Nam: Civil, Nữ: Áo chùng
Cổng chào
Đầu làng cổng đẹp đề rằng:
"Kính chào" Khách đến "Chúc an" khách về
Hành trình Thiên Quốc đang đi
Mong sao cuối cuộc được về Bình an
Cột cây số
Khiêm tốn đứng đường
Báo mừng, báo lo:
Mừng vì xum họp đến giờ
Lo vì sửa soạn thô sơ, vụng về!
Chết hay sinh thì
Tim ngừng đập, gọi "Chết đi"
Nhưng công Giáo bảo: Sinh thì = Trường sinh
Có sinh, có quang vinh
Em có quên mình, Chúa nhớ đến em
Trả lại của rơi
Bài học vui
"Bà còng đi chợ trời mưa
Cái tôm, cái tép theo sau lưng bà
Tiền bà trong túi rơi ra
Cái tôm, cái tép trả bà mua rau"
Công bằng phải lấy làm đầu
Đời này không trả, đời sau phải đền
Lm. Hát Ca (HK)
Paul Nguyễn Hòa Kiên
THỨ HAI
Lòng tin
(Lc 17, 1-6)
Tông đồ tha thiết khấn xin
Lạy Thầy củng cố lòng tin con này
Chúa rằng: bằng hạt cải này
Lòng tin có thể chuyển lay núi đồi.
Cúi đầu lạy Chúa Ba Ngôi,
Giúp con kiên vững cậy trông nơi Ngài
THỨ BA
Đầy tớ vô dụng
(Lc 17, 7-10)
Anh em mau hãy nghe này
Khi xong công việc chính Thầy ủy giao
Thì nên khiêm tốn biết bao
Thưa, con vô dụng, làm sao chu toàn
Nếu Ngài ân thưởng cho con
Xin cùng ghi tạc công ơn mọi người
THỨ TƯ
Tri ơn
Lc 17, 11tt
Mười người phong hủi được lành
Nhưng này chỉ có một anh biết điều
Lại ngay cảm tạ mến yêu
Thành tâm tin Chúa muôn chiều thẳm sâu
Chúa rằng những kẻ kia đâu
Chỉ người dân ngoại lại đây tìm Thầy ?
THỨ NĂM
Nước Thiên Chúa đã đến
(Lc 17, 20-25)
Pha-sêu muốn hỏi ngày giờ,
Vương triều Thiên Chúa rạng ngời đến đây
Chúa rằng chẳng phải tìm đâu
Nhưng kìa Nước Chúa ở đây bây giờ
Anh em tỉnh thức đợi chờ
Chắc rằng sẽ được Chúa Trời thi ơn
THỨ SÁU
Ngày của Con Người
(Lc 17, 26-37)
Như thời tổ phụ Nô-e
Hay thời ông Lót ai dè ra tro ?
Ngày Con Người đến, nhớ lo
Canh phòng tỉnh thức làm sao đón Ngài
Chắp tay lạy Chúa trên ngai,
Giúp con chào đón hăng say đêm ngày
THỨ BẢY
Thiên Chúa minh xét
(Lc 18, 1 tt)
Quan kia chẳng sợ Chúa Trời
Nhưng còn mình xét cho người nài van
Huống là Thiên Chúa từ nhân …
Đáp lời kẻ khó khóc than với Ngài!
Chắp tay lạy Chúa trên ngai,
Giúp con kiên nhẫn khẩn nài thứ tha
Lm. Vĩnh Tiến
(32)
Phản hồi gần đây