BIẾN HÌNH
(Lc 9, 28-36)
Chúa đi lên núi nguyện cầu
Đem ba cộng sự đang sầu hoang mang
Phêrô, Gia-cô-bê và Gioan
Các ông bỗng thấy kinh hoàng chơi vơi
Dung nhan Chúa biến rạng ngời
Hào quang chiếu tỏa giữa vời tinh khôi
Môi-sê, Ê-lia từ trời
Hiện về, đàm đạo với Người say sưa
Phêrô ngây ngất xin thưa
Ba lều con dựng cho vừa vui thay
Bỗng kìa có tiếng trên Ngai
Đây Con yêu dấu tuyệt tài của Ta
Vâng Lời Người dạy thiết tha
Một lòng tuân giữ, đem ra thực hành
Lm. Vĩnh Tiến
THIÊN TÍNH VÀ NHÂN TÍNH
(Lc 9, 28-36)- CN2- MC C
Ta-bor chiếu dọi núi Cây Dầu
Thiên tính hiển linh lúc nguyện cầu
Nhân tính mồ hôi lệ máu đổ
Thật Người thật Chúa độ năm châu
Thập giá vinh quang tấu diệu hòa
Hiệp thông với Chúa phúc giao thoa
“Con Ta yêu dấu!” Cha say đắm
Khoảnh khắc đáp tình thắm nở hoa
Hi vọng phục sinh thỏa kiếp người
Con người Chúa quí tựa con ngươi
Áo choàng ngời sáng hồng ân hóa
Diện mạo tin yêu tỏa sắc tươi
Phê-rô xin dựng ba lều thánh
Luật pháp Mô-sê mạnh sức thiêng
Ngựa lửa Ê-li-a dũng mãnh
Giê-su luật mới chạnh thương chiên
Thiên tính Chúa soi miền ánh sáng
Quê hương con vọng cõi cao sang
Tin Mừng cứu độ gạn tinh tấn
Nhân tính hiệp hoan Đấng khải hoàn
Đám Mây nguyện phủ lều đời con
Thế giới xin Ngài ngự sắt son
“Ta tuyển chọn Con!” Cha bước trước
Luyến lưu xuống núi ước giao tròn
Cát Vàng- 21/2/2013
MÙA LỘT XÁC
Lột xác tội dẫu trần như nhộng
Lột tâm hồn tỉnh mộng vâng Lời
Ta-bor áo Chúa rạng ngời
Go-tha trần trụi Ngài mời hiển linh
Lột tấc lưỡi công minh lời nói
Lột tim đen bừng chói ánh dương
Tim nghe lưỡi bật yêu thương
Mọi lời con nói Thiên Đường khắc ghi
Lột mặt nạ từ bi nọc rắn
Lột tị hiềm thẳng thắn cảm thông
Biện phân cám dỗ táo hồng
Giê-su vinh thắng Vầng Đông phúc trào
Lột lịch cũ mai đào xuân sắc
Lột đế mòn tâm đắc tình Cha
Nhẫn giày áo mới thướt tha
Ngàn xưa giao ước mặn mà ngàn sau
Lột kén róm tươi màu bướm lượn
Lột thân sùng ve xướng hát rong
Lột ghen lộ mến tinh ròng
Thánh Thần rung động cõi lòng tâm giao
Mùa lột xác linh thao phấn khởi
Con vọng Trời Đất Mới quang vinh
Giê-su lột xác vì tình
Ân thiêng lột xác Thần Linh với Ngài
Cát Vàng- 21/2/2013
NẾM MỘT CHÚT THIÊN ĐÀNG
(Lc 9, 28-36)
Ta-bor nếm phục sinh một chút
Phê-rô say một chút Thiên Đàng
Thêm niềm tin kính vững vàng
Cuộc đời ý nghĩa ngỡ ngàng thiên ân
Dung mạo Chúa trinh ngần tươi nở
Y phục Người rạng rỡ trắng tinh
Cha Con đàm đạo thân tình
Đám Mây thần hiện gia đình Ba Ngôi
Môi-sen mặt tinh khôi tỏa sáng
Bia ước giao chứng rạng thiên triều
Giê-su ánh sáng mĩ miều
Hào quang tự hữu huyền siêu tỏ mình
Lều Hội Ngộ quang vinh Mây phủ
Lều Giê-su Gia Chủ lòng con
Chúa Cha yêu quí sắt son
Con vâng Lời Chúa tình tròn ước giao
Hội Thánh Chúa anh hào biến đổi
Trọn hành trình thống hối tịnh trai
Đồng hình đồng dạng với Ngài
Vượt qua cõi chết tương lai khải hoàn
Nếm một chút Thiên Đàng say ngất
Chúa Ba Ngôi phúc thật muôn lòng
Luyện con tin cậy trinh trong
Rạng ngời thần tính giống dòng Thần Linh
Cát Vàng- 21/2/2013
NGÀY CHAY TỊNH
Ngày chay tịnh kiêng khem
Bỗng con thèm quá đỗi
Thèm me cóc soài ổi
Suýt phạm tội vì thèm
Ba thù lại nhem nhem
Thịt nướng kèm rau sống
Hương vị cào bụng rỗng
Lời Chúa trống điểm canh
Địa hoang nhớ tỏi hành
Rắn Đồng thành điểm tựa
Linh thao con đóng cửa
Cha gột rửa trinh trong
Tin hóa bánh tinh ròng
Cậy nâng lòng thanh tú
Mến tôn thờ một Chủ
Danh lợi thú hướng Thiên
Sức thiêng Thánh Thần truyền
Nguyện chay kiêng trừ quỉ
Đệ huynh rạng chân lí
Ngời Thiên Ý hiệp thông
Kính trao Chúa táo hồng
Quả phúc công khổ luyện
Chúa tha nhân phẩm chiến
Quả chay nguyện mọng hương.
Cát Vàng- 22/2/2013
“HÃY NGHE LỜI NGƯỜI”
( Lc 9, 29-36 )
Nơi đây được ở quá hay !
Ba lều sẽ dựng xin Thầy nhận ha
Mo-se với E-li- a
Riêng Thầy ấy một chu choa hợp tình
Bầu trời bỗng chuyển rung rinh
Con Người chiếu ánh hiển vinh chói lòa
Từ Trời có tiếng phán ra
“Đây là Đấng thánh, Con Ta yêu vì…
Ngươi ! Linh vạn vật trí tri
Vâng nghe và hiểu những gì nói đây”
Một khi chấp nhận theo Thầy
Phải mang khổ giá tràn đầy đau thương
Thánh nhân với cái nhìn thường
Các Ngài chưa nhận ra đường khổ đau
Mồ hôi, máu đổ Vườn Dầu…
Nặng vai thập giá bắt đầu tỏ ra
Dấu kia ám chỉ cho ta
Đâu là hệ lụy, đâu là vinh quang
Con người ngoảnh mặt sao đang ?
Bao nhiêu tội lỗi Chúa mang cả rồi
Máu Người rửa sạch, tinh khôi
Những ai sám hối, còn tôi thế nào ?
Vùi thân giữa chốn lao xao
Dễ chi lại được cho vào Thiên cung ?
Chúa luôn từ ái khoan dung
Xin tha cho kẻ bất trung, vô tài
Lâu nay lỗi phạm đến Ngài
Những mong ấy được bên ngai quạt hầu
Từ Thanh Hà, 24-02-2013
KỂ CHUYỆN TABOR
Lòng chúng tôi mang nặng nỗi hoài nghi
“Con Thiên Chúa! Sao lại đi chịu chết”
Đường Tabor theo Ngài lên, mỏi mệt
Đến đỉnh rồi, Ngài sáng tuyệt hào quang
Mắt chúng tôi giây phút ấy ngỡ ngàng
Elia, Môi-sê đang xuất hiện
Trong rực rỡ cả ba cùng trò chuyện
Tôi mừng thay diện kiến cảnh thiên thai
Mở lòng ra nghe tiếng Cha về Ngài
“Đây Con Yêu Dấu…”, Ngôi Hai Thiên Chúa
Không hoài nghi, không hẹn hò lần lữa
Tôi xin dựng lều thường trú ở đây
Phút vinh quang ngắn vội trong thoáng giây
Ngài bảo chúng tôi theo Ngài xuống núi
Để tiếp nối những ngày dài gió bụi
Nhục nhã, u sầu, buồn tủi thê lương
Chúng tôi tin ở phía cuối con đường
Là ánh sáng vầng dương ngày sống lại
Hỡi những người còn băn khoăn nghi ngại
Hãy vững tin Lời tồn tại, trường sinh
Cứ ngang nhiên đi trọn cuộc hành trình
Qua gian khổ, thấy bình minh ló dạng
Và ngày ấy, xác hồn nên sáng láng
Như hào quang một thoáng ở Ta-bor
Hương Nam, 20-02-2013
BIẾN HÌNH CHÚA
Chúa biến hình Chúa, thành hình người
Thưở Ngôi Lời hóa thành nhục thể
Trong lòng Trinh Nữ Maria diễm lệ
Nơi nhà Nagiaret rất đỗi thanh cao
Chúa biến thành người, bước lao đao
Không mỏi đôi chân vào thế giới
Loan tin mừng vui, loan tin mới
Trần gian chửa nhận ra Chúa làm người
Nay núi Ta-bor, ánh sáng rạng ngời
Chúa biến hình người, thành hình Chúa
Chúa nên giống người, cho người nên giống Chúa
Huyền nhiệm này chiếu dọi kẻ hoài nghi
Nguyện xin Chúa hãy biến hình con đi
Bằng Thập Giá, bằng lưỡi gươm đau khổ
Bằng nhục nhã, đau thương đời bão tố
Bằng tế sinh, máu loang lổ vì yêu
Núi Ta-bor ngày ấy, sẽ một chiều
Con chết thật đời con trên Thập Giá
Nỗi đau này khơi nguồn mầu nhiệm lạ
Chúa biến hình con: cùng Chúa Phục Sinh
Hương Nam, 21-02-2013
HÃY NGHE LỜI NGƯỜI
Núi Tabor bỗng nhiên rực sáng
Chúa biến hình bóng dáng hiển linh
Áo Ngài chói lọi trắng tinh
Có hai ngôn sứ bên mình vấn an
Bỗng từ Trời âm vang chuyển xuống
Đây người Con Yêu Dấu của Ta
Lời Người là của chính Ta
Các ngươi nên phải nghe ra Lời Người
Chúa Giêsu một đời vâng phục
Theo ý Cha chịu nhục dương trần
Vì yêu chết cả xác thân
Phục sinh chiến thắng muôn phần quang vinh
Xin cho con biết mình tội lỗi
Để trở về thống hối ăn năn
Nguyện cầu vượt thoát khó khăn
Lòng luôn tuân giữ điều răn nước trời
Tin thờ Chúa dù nơi hoang vắng
Vững tin Ngài ngọt đắng không phai
Thiên Thần hướng dẫn tương lai
Yêu thương bác ái ngày mai rạng ngời
Tin một Đấng Con Trời ngự đến
Cứu muôn người thoát bến lầm than
Lời Ngài ánh sáng bình an
Mang tình yêu đến phá tan hận thù
Vincent Khánh Trần
TA-BO TRỜI DIỆN THÁNH
Núi cao ấy Người lánh riêng cầu nguyện
Bỗng rạng ngời chói sáng nét tôn nhan
Áo trắng tinh cùng thanh thoát luận bàn
Mô-sê với Ê-li-a nhị vị
Choàng tỉnh giấc, các môn đồ sở thị
Ngất ngây lòng miệng lắp bắp thân thưa:
“Chúng con đây hiện diện đúng thật vừa
Ba lều cỏ cho ba người tạm trú”
Một đám mây từ trời đột nhiên phủ
Tiếng từ Trời vọng rành rẽ oai nghiêm:
“Đây Con Ta, Ta đẹp ý mọi niềm
Lời Người nói, hãy nghe và tuân giữ”
Đã bao lần trên bước đường lữ thứ
Chúa tỏ mình đầy vinh hiển cho anh
Tỏ cho tôi, cho hết kẻ tâm thành
Nhưng Lời Chúa được bao người đón nhận!
Xin cho con biết hồi tâm hối hận
Lắng nghe Lời và tuân giữ kiên trung
Tin Giê-su và theo bước tận cùng
Ngày vinh hiển Ta-bo Trời diện Thánh
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
LẮNG NGHE LỜI CHÚA
(Lc 9, 28b-36)
Chúa lên núi đem theo Phê-rô
Gia-cô-bê cùng với Gio-an
Đang lúc cầu nguyện hân hoan
Giê-su chí thánh dung nhan biến hình
Bỗng xuất hiện Ê-li-a ngôn sứ
Và Mô-sê Tổ phụ uy nghi
Toạ đàm việc Chúa ra đi
Khổ hình chịu chết dân qui tụ về
Các môn đệ đê mê ngây ngất
Xin dựng lều ba Đấng ngự đây
Sáng ngời bao phủ đám mây
Chúa Cha cất tiếng từ đây phán rằng:
“Đây là Con Ta hằng yêu dấu,
Hãy lắng nghe cảm thấu Lời Người”
Ngàn năm Lời mãi còn tươi
Máu hồng Tử Nạn của Người hiến trao
Nghe Lời Chúa biết bao hạnh phúc
Đem yêu thương phục vụ trao ban
Lời Người tô đẹp trần gian
Lời Người mang lại bình an cho đời
Lời sức mạnh diệu vời nâng đỡ
Giúp con yêu đau khổ Giêsu
Với Người sống trọn tâm tư
Con nên giống Chúa đẹp như biến hình
Nt. Bích Ngọc
VỚI CHÚA TRONG HOANG ĐỊA
Cơn cám dỗ ngàn đời chưa dứt
Tướng Sa-tan căm tức hờn ghen
Giêsu Đức Chúa mở đường
Vượt qua thử thách xem thường quỷ ma
Nơi hoang địa buông lời chế diễu
Nếu ông là Con Đấng cao siêu
Phen này nhịn đói đã nhiều
Hãy làm cho đá hoá thành bánh ăn
Nhưng Chúa nói thần lương đích thực
Chính là Lời ban sức thiêng liêng
Ai nghe tuân phục trọn niềm
Thoả lòng cơn đói vô biên kiếp người
Đỉnh đền thánh quỷ ma cười Chúa
Danh vọng và của cải thế gian
Chỉ cần bái lạy Sa-tan
Nó cho tất cả giang san cơ đồ
Chúa lật tẩy mưu mô gian dối
Bằng khiêm nhường thờ Đấng Tối Cao
Trần gian Chúa đã bước vào
Đức tin tỏa sáng như sao dẫn đường
Là Sự Sống, Con Đường, Chân lý
Chúa chính là cùng đích hướng đi
Tin yêu hy vọng kiên trì
Con theo bước Chúa thực thi Tin Mừng.
Nt. Bích Ngọc
THIẾT THA THỰC HÀNH
Mang theo ba môn đồ yêu
Chúa lên đỉnh núi một chiều nắng hanh
Ô kìa ! Mắt Người long lanh
Y phục trắng toát…trời xanh gió ngàn
Ê-li-a đến luận bàn
Mô-sê góp tiếng cuộc đàm đạo vui…
Phê-rô hồ hởi thêm lời:
Ở đây hay quá, đúng nơi mong chờ!
Làm ba lều ngay bây giờ
Mỗi thầy một chiếc, ước mơ lâu rồi
Bỗng đám mây phủ núi đồi
Từ trong đó có những lời phán ra:
“Đây Con yêu dấu của Ta
Vâng lời Người dạy, thiết tha thực hành”
Ba ông run sợ nhìn quanh
Chỉ còn có Chúa độc hành đồi non
Đỗ Văn
HẠT BỤI
Hạt bụi bé tí
Gieo vào thế gian
Bỗng lớn thênh thang
Rong chơi giữa đời
Mùa xuân tuyệt vời
Hoa lá xinh tươi
Bụi đến muôn nơi
Gieo mầm hạnh phúc
Mùa hạ thôi thúc
Rộn ràng tiếng ve
Bụi về lắng nghe
Hanh hao tàn tạ
Từng chiều đổ lá
Thu buồn hắt hiu
Lệ sầu ướt mi
Xa rồi kỉ niệm…
Biết bao nỗi niềm
Theo đông tàn qua
Từng đêm vắng xa
Nghe đời bạc mệnh
Một đời mỏi mệt
Xin được ngủ yên
Trong cõi vô biên
Thênh thang cuối trời
Hạt bụi… tôi ơi!
Song Lam, 19/2/2013
CHO CON
(Lc 9, 28b-36) (CN 2 MC C)
Cho con cùng Chúa lên núi cao
Chiêm ngắm ánh vinh quang chói ngời rực rỡ
Là vẻ đẹp huy hoàng từ muôn thưở
Một lần con nhìn thấy ánh Thiên Nhan
Cho con cùng Chúa đi vào cô đơn
Vườn Cây Dầu đêm thâu lồng lộng gió
Vũ trụ mênh mông mờ cây cỏ
Vẳng tiếng nguyện cầu ôi chứa chan
Cho con cùng Chúa bước xuống đường trần
Một chiều nhạt nắng bước thê lương
Mồ hôi và máu nhỏ trên đường
Vai mang thập hình chân quỵ ngã
Cho con cùng Chúa vác thánh giá
Bước chân xiêu vẹo nhưng vẫn đi
Đớn đau tan nát có sá gì
Đóng đinh vào thập hình con cùng chết
Đế con được đi vào tình Chúa bất diệt
Một tình yêu rạng rỡ đến thiên thu
Song Lam 21/2/2013
CHÚA BIẾN HÌNH
(Phỏng theo Lc 9, 28b-36)
Ba tông đồ theo Chúa
Chúa bỏ lại các ông
Chúa lên gần đỉnh núi
Đứng dưới có thể trông
Chúa biến đổi hình dạng
Y phục Ngài trắng tinh
Rực rỡ và lộng lẫy
Đây chính Chúa Thiên Đình
Lập tức ngay lúc ấy
E lia và Môi Se
Hai ông cùng tới nghe
Và đàm đạo với Chúa
Ba tông đồ ngất ngây
Phê-rô chạy lên ngay:
“Lạy Thầy, đây nơi thánh
Ở đây tốt lắm thay!
Con xin dựng ba lều
Một dâng Chúa Thánh Triều
Còn hai dành Elia
Và Môise kính yêu”
Bỗng từ trong đám mây
Vang vang lời Chúa phán:
“Con yêu dấu Ta đây
Hãy nghe lời Người dạy”
Các ông chợt nhìn quanh
Hai Tiên Tri biến mất
Chỉ còn Thầy trò mình
Sự kiện xảy rất nhanh
Chúa từ trên núi xuống
Truyền lệnh môn đệ mình
Đừng kể với ai trước
Khi Chúa sẽ phục sinh
Các ông vâng lệnh Chúa
Nhưng thắc mắc hỏi nhau
Từ cõi chết sống lại
Ý lời này ra sao?
Một phút suy niệm
Các tông đồ chưa hiểu
Ơn cứu độ thế nào
Cuộc tử nạn thương đau
Qua ba ngày sống lại…
CÂY GẬY THẦN
(Tin- Cậy- Kính Mến)
Đường sống đạo – đường về Quê Thật
Khách lữ hành nắm vững niềm tin
Cậy trông, thương mến, ngoan hiền
Gậy thần chống đỡ bình yên xác hồn
Gặp những lúc sóng cồn nổi dậy
Giặc ba thù kéo ập tới ngay
Lơ là thiếu gậy trong tay
Sức thần lắng xuống hồn này tuyệt thông…
Khi sa ngã trong lòng bối rối
Tìm cách nào thoát khỏi tội khiên
Con hoang kia đã hiện lên
Mách rằng: hối hận, vững tin mà về
Việc xám hối chớ hề lần lữa
Chớ lợi dụng lòng Chúa vô biên
Mưu mô sói dữ sẵn bên
Nếu ta sơ hở chúng chèn vào ngay
Gậy thần giữ vững trong tay…
Th. K. Dominic
NGƯỜI…
(Lc 9, 28b-36)
NGƯỜI…
Không tỏ mình là Con Thiên Chúa
Bằng quyền lực, thân thế phô trương
Bằng phép lạ hóa bánh phi thường
Nhưng bằng mầu nhiệm đườngThập giá
NGƯỜI…
không màng chức quyền hơn thiên hạ
Chấp nhận để thị phi nhạo cười
Bạn phường thu thuế, kẻ làng chơi
Đồng phạm với quân trộm tội lỗi
NGƯỜI…
Chịu Satan thách thức, rồi từ chối
Nhưng lại tỏ cho môn đệ mình
Triều thiên rực rỡ ánh Phục Sinh
Phải đi qua khổ đau thánh giá
NGƯỜI…
Xin mở mắt lòng con khiêm hạ
Nhận ra Người còn giữa trần gian
Biến hình hằng ngày khắp nẻo đàng
Nơi những người khổ đau tuyệt vọng
NGƯỜI…
Nguyện xin mở lòng con rỡ rạng
Tin Chúa đang hiện hữu muôn nơi
Tin tha nhân hiện thân của Người
Yêu thương cùng sáng danh muôn thưở
Hương Sion, 22-2-2013
CHÂN DUNG TÌNH YÊU
Hằng ngày Chúa vẫn biến hình
Trên từng góc phố, mưu sinh chợ đời
Chân dung em bé mồ côi
Cụ già đau ốm đứng ngồi quạnh hiu
Nông phu chân lấm nương chiều
Vợ hiền trăn trở trống niêu cơm mùa
Đứa con canh bạc hơn thua
Nỗi buồn lòng mẹ, nát vừa nỗi đau
Thi nhân vò nát rượu sầu
Ngôn từ bầu bạn canh thâu mệt nhoài
Doanh nhân lỡ nhịp cờ sai
Cơ đồ lo sợ đường dài rủi may
Bức họa chấm phá chưa đầy
Tình yêu Chúa đã phủ vây nét rồng
Họa nhân kính cẩn lộng khung
Bức tranh tình chúa vô cùng yêu thương
Chân dung Chúa vạn nẻo đường
Kiện toàn đường nét Hiến Chương nước trời
22-2-2013, Hương Sion
HÃY NGHE LỜI NGƯỜI
“Đây Con Ta Yêu Dấu
Hãy vâng nghe Lời Người”
Lời vàng ban tự cõi trời
Khi Con Thiên Chúa rạng ngời ánh quang
Cho nhân gian được biết
Hạnh phúc cõi thiên đàng
Ai tin Người, được hân hoan
Tâm hồn thanh thoát bình an muôn đời
Hãy cùng Người xuống núi
Chịu muôn nỗi nhục hình
Vì yêu nhân loại tội tình
Mới mong sẽ được Phục Sinh với Người
Tin nơi Người, là thế
Thân xác sẽ biến hình
Xin cho con biết tế sinh
Chết đi trọn cả đời mình vì yêu
Ả Giang Hồ, 20-02-2013
NGƯỜI BÌNH THƯỜNG
Như một gã giang hồ
Lang thang miền trần thế
Kể chuyện tình trọng thể
Cứ tưởng bình thường thôi
Ai dám tin ở trời
Nếu chưa một lần thấy
Có đời sau không vậy
Cũng chẳng dám ước ao
Đỉnh Tabor hôm nào
Gã giang hồ biến dạng
Toàn xác thân rực sáng
Ánh sáng của Thần Linh
Cho lòng người vững tin
Giê-su là Con Chúa
Làm người thường ở giữa
Những người thường trần gian
Bình thường nhưng bình an
Nhờ Tin Lời Người dạy
Tin là nghe và thấy
Hạnh phúc cõi Thiên Đàng
Bình thường nhưng bình an
Trong khổ đau nước mắt
Tin là yêu chân thật
Hy sinh đến lụi tàn
Bình thường nhưng bình an
Sẵn sàng không mỏi mệt
Đóng đinh và chịu chết
Để Phục Sinh vinh quang
Ả Giang Hồ, 21-02-2013
ẢO TƯỞNG
Đừng ảo tưởng nữa anh
Vinh quang sẽ chẳng dành
Cho quyền lực trần thế
Thoáng phù vân mong manh
Đừng ảo tưởng nữa em
Những hưởng thụ êm đềm
Những hoan lạc đời sống
Đường nhân đức dễ quên
Đừng ảo tưởng nữa chi
Phẩm giá cao đẹp vì
Biết xem thường danh vọng
Lòng nhẹ thói sân si
Đừng ảo tưởng xa xôi
Những danh lợi trần đời
Thành nỗi đau được, mất
Thành chia rẽ đơn côi
Đừng ảo tưởng nữa tôi
Ánh vinh quang chỉ ngời
Sau lối đi Thập giá
Gieo yêu thương khắp nơi
Đừng ảo tưởng đời này
Hãy quý trọng từng giây
Sống yêu người kính Chúa
Vinh phúc thật tràn đầy
Thanh Hương, 22-2-2013
LỐI ĐI MÙA CHAY
Nguyện cầu, bác ái, hy sinh
Gióng vang điệp khúc tâm tình mùa chay
Họ đạo, thôn xóm từng ngày
Gẫm suy Lời Chúa mến say thực hành
Nhìn lên Chúa chịu đóng đanh
Hiểu tình cao cả Người dành cho ta
Lối đi Thập Giá chính là
Yêu người giúp kẻ lệ sa quanh mình
Không mong danh rạng quang vinh
Biết theo ánh sáng Thần Linh soi đường
Làm cho danh Chúa tình thương
Sáng ngời giữa cuộc đời thường hôm nay
Thanh Hương, 22-2-2013
LÊN NÚI TABOR
Chúa Giê-su dẫn ba môn đồ
Gia-cô-bê với Gioan, Phê-rô
Thầy trò lên núi để cầu nguyện
Môn đồ ngái ngủ vẻ xô bồ.
Kìa !! Mô-sê với Ê-li-a
Vinh hiển bên Người cùng hiện ra
Phê-rô, đồng bạn còn mê mệt
Khi hai sứ giả đã rời xa
Phê-rô thưa với Thầy mình rằng
Chúng con được ở đây hay quá
Con xin dựng túp lều có ba căn
Cho tổ phụ và Thầy thuận chăng ??
Liền đám mây bao phủ tức thì
Lúc ấy các ông đều hãi kinh
Không biết nói gì cùng lặng thinh
Văng vẳng đâu đây nghe tiếng Chúa
Trong đám mây lời Cha phán rằng
Con ta đây các ngươi nghe chăng
Hãy vâng nghe những lời Người dạy
Người đến nghiêng vai gánh nhọc nhằn
Khi các sứ thần hủy núi non
Mặt đất tiêu tan, biển chẳng còn
Chiên Chúa ngàn xưa đều sống lại
Chúa đem lên núi, núi Ta-bor.
Paul Nguyễn Minh Thông
CHÚA TUYỆT VỜI
Chúa biến hình nên đep tuyệt vời
Tiên tri hai vị tìm vào nơi
Cùng lo thương Chúa vượt qua đến
Cùng nghĩ cứu dân sắp kết rồi
Tiếng nói trời cao vang khắp đất
Tai nghe trần thế vọng mọi nơi
Mùa chay xét thấy mình nhơ nhớp
Giải tội phép mầu giải cứu tôi
Phaolo Nguyễn Phúc Nguyên
BIẾN HÌNH
Chúa lên đỉnh núi Tabor
Đem ba môn đệ vào giờ tôn vinh
Đến nơi Chúa thoạt biến hình
Dung nhan chói ánh Thần Linh tinh tuyền
Tiên tri hai vị nhân hiền
Cùng Ngài đàm đạo viêc Chiên Cứu Đời
Phê-rô ngây ngất mở lời:
Dựng lều ngai tạm ba người trí tri
Bỗng nghe Lời phán uy nghi
Từ trời vọng xuống khác gì sấm vang
“Con Ta yêu dấu mọi đàng
Hãy nghe, tuân giữ Lời vàng thánh ân”
…..
Chúng con nhỏ bé mon hèn
Cầu danh dục lợi bon chen sa đà
Nay nghe tiếng goi của Cha
Tâm hồn tỉnh táo bôn ba trở về
Nhà Cha phúc lộc tràn trề
Nai tìm đươc suối no nê thỏa lòng
Phaolô Nguyễn Phúc Nguyên
XƯNG TỘI
Yếu hèn nên vướng đa đoan
Vào tòa giải tội tìm đàng gở ra
Lỗi lầm bày giải cùng Cha
Ăn năn thống hối thiết tha khẩn cầu
Gập mình cúi xuống thật sâu
Suy đi xét lại từ đầu đến chân
Với Chúa có biết bao lần
Biếng lười lời dạy của Cha không màng
Ngại ngùng chẳng dám hiên ngang
Xưng con Thiên Chúa đàng hoàng mọi nơi
Nhận bao ơn trọng của Trời
Nhận thì cứ nhận không lời tạ ơn
Với người chiếm lấy phần hơn
Mặc ai đau khổ tủi hờn mặc ai
Bác ái thì muốn ai ai
Cũng phải biết đến tiền tài của ta
Bố thí đánh trống thổi loa
Quên đi lời dạy của Cha trên trời
Dục tình đốt cháy cuộc đời
Làm cho bể khổ không vơi lại đầy
Bình tâm xét lại lòng nầy
Xưng ra cho đủ cho đầy chớ quên
Xưng rồi đọc kinh ăn năn
Chờ Cha dạy việc phải đền ngày mai
Bây giờ lòng thấy khoan thai
Như là vượt đoạn đường dài đến nơi
Ơn Chúa hết sức tuyệt vời
Ban phép giải tội cứu người đảo điên
Phaolô Nguyễn Phúc Nguyên
HẠNH PHÚC NÀO ?
Hạnh phúc nào cho con đau khổ ?
Cho tim con thấp thỏm mòn hao
Hạnh phúc nào con mãi khát khao ?
Mà nhận lại bao nhiêu cay đắng
Hạnh phúc nào cho con gánh nặng ?
Muốn buông rơi cho nhẹ cõi lòng
Biết không tròn nhưng vẫn ước mong
Ôi lạy Chúa ! Sao con khờ dại ?
Biết mấy lần hồi tâm ngẫm lại
Thấy cuộc đời luôn mãi dối gian
Hạnh phúc nào cũng lắm gian nan
Đáng gì đâu cho con tiếc nuối
Hạnh phúc nửa vời như gió thổi
Chỉ lạnh hồn những kẻ vấn vương
Còn đam mê đắm chìm bi luỵ
Còn mãi loanh quanh mãi lạc đường
Chờ rồi lại chờ trong hy vọng
Đợi rồi đợi nữa lệ thầm rơi
Tái tê bao nỗi niềm tê tái
Lặng câm thấm thía chuyện con người
Đáng tin chăng tình đời mây khói ?
Thôi hết rồi nghĩa nặng tình sâu
Quay quắt tìm giữa cuộc bể dâu
Tay trắng vẫn hoàn đôi tay trắng
Lạy Chúa Trời ! nguồn vui hạnh phúc
Chỉ có Ngài khoả lấp niềm mong
Cho khát vọng no say viên mãn
Ươm tình con tươi đẹp thắm nồng
Thiều Châu
GỌI CON
Ngài gọi con khi con còn mê muội
Như một kẻ lún sâu vũng sình lầy :
"Lên đi con ! Lên đi con !
Đây bàn tay Ta con mau cầm lấy
Bước lên này con sẽ thấy rộng hơn
Vết lấm lem Ta sẽ tẩy sạch tươm
Dẫu toàn thân con bùn đen xám xịt
Và trong mắt con …
mọi nẻo đường đều mù mịt xa xăm.
Đừng lo lắng ! Chớ băn khoăn !
Hãy quên đi ! Quên đi ! Đừng nhớ nữa
Tháng ngày kia bao đắm đuối dại khờ
Chốn tình trần đầy độc dược điêu ngoa
Não trạng con Ta thấy bao mòn mỏi
Nỗi tuyệt vọng đánh đuổi niềm an bình
Tâm hồn con đầy đoạ chốn điêu linh
Lẽ nào con …. lẽ nào …. mê mải thế ?
Hỡi con dấu yêu !
Con đã quên từ muôn đời muôn thuở
Con là con, Ta vẫn mãi là Cha
Can đảm bước lên nắm bàn tay đã sẵn
Ta chờ con Ta đưa dẫn về nhà
Con ơi ! Con Ta ơi !
Làm ơn ! Con hãy biết :
Ngày nào con chưa về Ta mãi nhớ thương con
Con mãi còn hoang vu Ta triền miên khắc khoải
Có khó gì chút niềm tin ít ỏi
Ít ỏi thôi Ta sẽ hoá phép mầu
Cha con ta tìm lại thuở ban đầu
Thuở ngập tràn hạnh phúc chẳng thương đau"
Thiều Châu
HÃY ĐỂ CUỘC ĐỜI LÀ TRAO TẶNG
Hãy để cuộc đời là trao tặng
Hãy để tim hồng nở hoa yêu
Hãy để bàn chân về vạn nẻo
Hãy để bàn tay nối mọi chiều
Hãy để mắt tôi nhìn mắt bạn
Tôi gởi tình yêu gởi niềm thương
Hãy để vai tôi kề vai bạn
Hãy cứ tựa đầu lúc cô đơn
Hãy để lời tôi vào tai bạn
Tôi sẽ không thôi rót ngọt ngào
Rót cả tấm lòng muốn gởi trao
Rót trọn tâm tư mãi dạt dào
Hãy để cuộc đời là trao tặng
Có thấy hay chăng những phận người
Vất vưởng lao đao đầy bế tắc
Bẽ bàng côi cút quá chơi vơi
Hãy để cuộc đời là trao tặng
Có thấy hay chăng những hẹp hòi
Lòng người mê man tìm tích trữ
Họ chẳng có gì để cho đi
Sống giữa cuộc đời cần trao tặng
Tôi có tình yêu bạn vòng tay
Ta nối dài thêm qua mỗi ngày
Tình yêu lớn mãi đẹp ngày mai
Thiều Châu
THỨ HAI
Giêsu bị từ chối. (Ga 4, 5-42)
Này tôi bảo thật các người
Tiên tri nào được vinh nơi quê mình
Ê-li-a với Ê-linh
Được sai cứu chữa người xin ngoài luồng
Phát điên họ xúm lại luôn,
Đưa lên đỉnh núi, hòng tuôn xuống mồ
THỨ BA
Hãy tha thứ. (Mt 18, 21-35)
Anh em muốn được thứ tha,
Hãy mau quảng đại bỏ qua cho người
Chúa thương tha hết tội rồi
Cõi lòng sạch bóng hưởng thời bình an
Ngợi ca Thiên Chúa thánh ân
Giúp con quảng đại trao ban mọi người
THỨ TƯ
Kẻ lớn. (Mt 5, 17-19)
Này Thầy bảo thật anh em,
Trước khi trời đất đáng thèm này qua
Thì đây chấm, phẩy, rõ ra
Tới khi thiên ý của Cha hoàn thành
Chúng con đấm ngực ăn năn
Xin thêm nghị lực thi hành ý Cha
THỨ NĂM
Hợp tác. (Lc 11, 14-23)
Ai không hợp tác với tôi
Tức là thù địch lôi thôi kéo dài
Ai không cùng hát một bài
Ắt là phân tán gia tài của Cha
Đấm ngực xin Chúa thứ tha
Giúp con sám hối quay qua đường lành
THỨ SÁU
Mến Chúa – Yêu người.
(Mc 12, 28-34)
Điều răn bậc nhất đáng bàn,
Kính yêu Một Chúa mọi đàng đừng sai
Sau là yêu mến những ai
Mà ta bắt gặp hàng ngày lang thang
Cúi đầu lạy Chúa cao sang
Giúp con sống chết theo đàng Chúa đi
THỨ BẢY
Người thu thuế, được nên công chính,. (Lc 18, 9-14)
Pha-sêu đứng thẳng hiên ngang
Phô trương mọi việc, lúc càng khoe khoang
Còn anh thu thuế vô can
Đứng xa, cúi mặt, khóc than, thì thầm
Này đây nghe rõ kẻo lầm
Người sau đầy phúc, tên tham bẽ bàng
|
Phản hồi gần đây